Thứ Tư, 18 tháng 11, 2015

“Đẩy” vợ cho bạn thân để kiếm một đứa con

Cưới nhau được 5 năm nhưng vợ chồng chị Ân – anh Hải vẫn không sinh được con. Bị hai bên nội ngoại thúc giục, chị Ân cũng sốt ruột, chị nhiều lần đi khám nhưng các bác sĩ đều khẳng định chị hoàn toàn có khả năng làm mẹ. Nếu có vấn đề gì, thì chỉ có thể là do anh Hải.
Chị Ân khuyên chồng đi khám để chạy chữa, vì anh chị cũng đã ngoài 30 tuổi, càng để lâu, càng bất lợi cho đường con cái, nhưng anh Hải không chịu nghe lời chị.
Ban đầu anh còn tìm lí do để lảng tránh, nhưng khi bị vợ nhắc nhiều quá, anh lại nổi khùng, khẳng định mình không có bệnh tật gì.
“Dang” vo cho ban de kiem mot dua con
Hải ích kỷ "mượn tinh trùng" của bạn để giúp vợ có bầu (Ảnh minh họa)
Chị Ân biết, mỗi lần chị nhắc tới chuyện con cái là chạm vào lòng tự ái đàn ông của chồng, nên đành im lặng để gia đình được yên ấm. Thế nhưng, trong lòng chị không thôi khắc khoải, mong có một đứa con.
Biết được nỗi niềm của vợ, bản thân anh Hải cũng rất muốn có một đứa con, nhưng lại không thể. Tinh trùng của anh loãng và yếu, khả năng có con là rất mong manh. Anh đã âm thầm đi chữa trị ở nhiều nơi, uống nhiều thứ thuốc, nhưng bệnh tình vẫn không được cải thiện. Cha mẹ anh không biết chuyện, cứ đổ tất cả lỗi cho con dâu và nhiều lần bắt anh phải bỏ vợ, lấy vợ khác để sinh con, vì anh là con một.
Vợ anh thì ngày càng trở nên trầm lặng, buồn bã. Đứng trước quá nhiều áp lực, anh Hải bèn nghĩ ra một cách, đó là… xin bạn mình một đứa con.
Biết Lâm – một người bạn cùng học đã thầm yêu vợ mình từ lâu, nhưng cô lại không chọn anh ta mà chọn anh Hải làm chồng. Và thế là, anh Hải đã liên lạc với Lâm nhờ giúp. Lâm vẫn ôm mối tình với Ân, đến giờ anh ta vẫn chưa lấy vợ.
“Dang” vo cho ban de kiem mot dua con
Biết được sự thật đau đớn, Ân quyết định rời xa người đàn ông khốn nạn bao lâu cô gọi là chồng (Ảnh minh họa)
Khi Hải tới “đặt vấn đề”, Lâm ban đầu rất tức giận, nhưng Hải cầu xin anh ta giúp. Bởi đứa con không chỉ “cứu” được gia đình Hải mà còn đem lại hạnh phúc cho Ân. Vì rất yêu Ân nên Lâm muốn đem lại hạnh phúc cho cô và đồng ý lời đề nghị của Hải. Lâm cũng hứa sẽ chôn giấu chuyện này tới cuối đời. 
Hải lập kế hoạch bỏ thuốc ngủ vào nước uống của vợ rồi để cho Lâm “hành sự”. Sau 2 lần như vậy, Ân đã có thai. Dù Hải là người mong muốn chuyện đó xảy ra, nhưng anh ta lại không thể quên được chuyện Lâm và Ân đã làm với nhau.
Mỗi lần gần gũi vợ, hình ảnh đó lại hiện lên. Hải căm ghét chính mình và ghét cả Ân, dù biết cô chẳng có tội gì. Khi đứa trẻ được sinh ra, Hải đã không thể giấu kín chuyện.
Trong một lần say rượu, anh ta đã đập phá đồ đạc, chửi mắng Ân và buột miệng nói ra sự thật. Quá choáng váng và không thể tin vào tai mình, Ân đã gặp Lâm để làm rõ trắng đen. Sau khi nghe chuyện, Ân đã không thể tiếp tục chung sống với Hải, người chồng dối trá và hèn hạ.
Cô đã li dị và nuôi con một mình. Cô quá ghê tởm Hải và không muốn nhìn mặt anh ta trong nốt phần đời còn lại.

Sếp vay tiền rồi “im thin thít và lặn mất tăm”

Là một người khéo léo trong ăn nói, giao tiếp, cùng với năng lực sẵn có, tôi tự tin ứng tuyển vào vị trí thiết kế cho một công ty kiến trúc khá nổi tiếng. Môi trường làm việc cởi mở, phóng khoáng, tôi hãnh diện bộc lộ tất cả những năng lực, sở trường của bản thân.
Ở công ty mới, tôi khá thân với sếp nữ - trưởng phòng của chúng tôi. Chị hơn tôi 5 tuổi, là một người phụ nữ thực sự giỏi giang, tài năng. Chẳng vậy, mới 31 tuổi đã đánh bật nhiều ứng viên khác để đắc cử vào vị trí trưởng phòng thiết kế - bộ phận chiến lược của công ty. 
Sep vay tien nhung co tinh “im thin thit va lan mat tam”
Tôi rất được sếp nữ ưu ái (Ảnh minh họa)
Nói một cách công bằng, Việt Hà (tên sếp nữ) khá đồng bóng, ưa náo nhiệt, nên việc lấy lòng, hay chiếm cảm tình của chị không quá khó. Chỉ cần chăm chỉ đi ăn trưa với chị, cùng chị lượn lờ mua sắm dăm bảy hôm, y rằng tôi trở thành cạ cứng, thậm chí “cánh tay phải của chị”.
Chị luôn ưu tiên phân công cho tôi những công trình thú vị, những dự án “ngon lành” trong khi những nhân viên khác phải mướt mải mồ hôi làm thêm các dự án ngoài để cóp nhặt đồng ra đồng vào.
Ngay khi những người khác tỏ ra khó chịu, Việt Hà vẫn luôn miệng chắc nịch khẳng định tôi hoàn toàn xứng đáng với những ưu ái đó. Thậm chí, so với những người có thâm niên, tôi còn nổi trội hơn họ về tài năng thiết kế cũng như thương thảo hợp đồng.
Đúng dịp, phó phòng của chúng tôi nhận lệnh chuyển công tác sang bộ phận khác, và chiếc ghế trống ấy trở thành đề tài bàn tán sôi nổi của mọi người. Việc cân nhắc vị trí phó phòng được ban lãnh đạo đặc biệt lưu tâm, bởi lẽ, phó phòng ngoài việc hỗ trợ đắc lực cho trưởng phòng, còn cần khả năng bao quát cũng như nguyện vọng của các nhân viên khác trong tổ.
Sep vay tien nhung co tinh “im thin thit va lan mat tam”
Chị không ngần ngại vay tiền tôi mỗi khi có thể (Ảnh minh họa)
Nhiều ngày liền, mọi người trong phòng bàn tán xôn xao, những cái tên được hướng tới là những anh chị có thâm niên công tác dày dặn, đạt được nhiều thành tích vang dội, thậm chí nhận được khen ngợi trực tiếp từ Chủ tịch hội đồng quản trị… Còn tôi, dẫu được riêng trưởng phòng ca ngợi, ưu tiên nhưng dường như trong cuộc bầu chọn xét duyệt đó, tên tuổi chìm nghỉm không một lần sủi tăm.
Dẫu thế, tôi vẫn đánh liều ướm hỏi chị Việt Hà. Chị chỉ cười và nói sẽ đề bạt với Ban Giám đốc. Ai dè, vài ngày sau, tôi có quyết định bổ nhiệm vị trí phó phòng. Khỏi phải nói, mọi người trong phòng tôi bất ngờ đến thế nào, và bản thân tôi cũng khá sốc bởi thành công vượt ra ngoài mong đợi.
Tôi sùng bái chị Hà tuyệt đối. Chị đúng là quý nhân phù trợ của tôi, khi mạnh dạn đứng ra dẹp tan những lời dị nghị hay dò xét của những nhân viên khác dành cho tôi. Chị liên tiếp vạch ra những điểm mạnh nổi trội của tôi, bảo vệ tôi nhiệt tình giống như người chị cả.
Thế nhưng, tôi và chị Hà càng thân thiết, thì chị càng hay hỏi vay tiền tôi hơn, ít thì dăm bảy trăm, nhiều thì vài triệu, có lần lên tới con số hơn chục triệu. Mà lần nào chị cũng hứa hẹn “vay nóng” và sẽ trả ngay, nhưng thực tế, số tiền đó một đi không trở lại.
Sep vay tien nhung co tinh “im thin thit va lan mat tam”
Tôi có nên tiếp tục đòi tiền sếp, trong khi bản thân cũng "há miệng mắc quai" (Ảnh minh họa)
Đôi lần, tôi thăm dò chị Hà, thì chị đưa ra trăm lý do bao biện, nào là đăng kí trại sáng tác cho cậu con cả, đóng tiền học Tiếng Anh cho cậu con thứ. Buổi trưa, chị vẫn kéo tôi đi thăm thú, ngó nghiêng quần áo, nước hoa ở các trung tâm thương mại. Mà những món đồ hàng hiệu đó nào phải rẻ rúng gì cho cam.
Lúc nào đến đoạn thanh toán, chị cũng bảo chị quên mang thẻ ATM, tiền mặt của chị không đủ và nghiễm nhiên tôi trở thành cây rút tiền di động đi theo chị. Song, lần nào về, chị cũng khất lần và quên luôn.
Hôm rồi, mẹ ốm, anh trai tôi gọi điện than nhà mới đấu thầu ao cá, vét sạch vốn liếng, giờ chẳng còn xu nào. Tôi ngại ngùng thú nhận “em cũng chẳng còn đồng nào”, và cuối cùng đành xoay xở bằng cách vay tạm đứa bạn thân.
Tính ra, chị nợ tôi đến hơn 20 triệu, nhưng hỏi thì chị cứ lờ đi. Thậm chí, có lần chị Hà gằn giọng: “Em nên nhớ chị đã cất nhắc em như thế nào. Vị trí hiện tại của em đâu rẻ mạt chỉ bằng dăm ba triệu”. Tôi nghe mà chua chát, ức chế. Tôi vừa mất tiền lại vừa phải mang ơn huệ, giờ lại làm sếp không bằng lòng.
Tôi phải làm sao để đối phó với vị sếp trái tính, trái nết này?

Thứ Hai, 16 tháng 11, 2015

Cuộc đời bán dâm nghìn đô của một hotgirl sinh viên

Tôi 19 tuổi, đang là sinh viên một trường đại học liên kết với nước ngoài. Tôi chẳng làm gì nhưng vẫn sở hữu một căn hộ khu Phú Mỹ Hưng, một chiếc mini cooper để đến lớp mỗi sáng và là khách hàng hạng bạch kim của Vietnamairlines. Hộ chiếu của tôi đã được đóng dấu nhập cảnh của 13 quốc gia.
Tôi có thể ăn sáng ở Hong Kong, ăn tối ở Bangkok và thức dậy ở Singapore. Đó là cuộc sống mà nhiều người có mơ cũng không nổi. Tôi không những tự nuôi sống được mình, nuôi mẹ, mà còn có tiền gửi ngân hàng. Nếu không làm gái bao, cuộc sống của tôi liệu có được như vậy?
Nhat ki ban dam nghin do cua mot hotgirl
Tôi đã chọn "đường đi khó" (ảnh minh họa)
Tôi đã lựa chọn cuộc sống như thế này một cách không hề khó khăn như người ta tưởng, và cũng chẳng cắn rứt như mình nghĩ. Tôi chẳng làm gì sai cả. Mỗi người có một cuộc đời, chẳng ai sống hộ cho ai được và tôi cũng chẳng quan tâm việc bị người khác đánh giá, bởi lẽ chắc gì họ đã đạo đức hơn tôi? Tôi đã va vấp với đủ loại người để biết được điều đó.
Xuất thân, tôi cũng là một tiểu thư nhà giàu, được học hành đàng hoàng, thậm chí là giỏi giang. Nhưng khi bố tôi qua đời vì căn bệnh ung thư, những người tưởng là bạn bè chí cốt bỗng quay lưng không cho chúng tôi vay tiền vì sợ sẽ không thể trả được; còn những người tưởng là họ hàng thân thích thì quay sang xâu xé, tranh giành tài sản. Tôi và mẹ mình bị đẩy ra đường trước cả khi kịp làm đám tang cho bố. Đó là bước ngoặt "mở mắt" cho tôi.
Nhat ki ban dam nghin do cua mot hotgirl
Nhiều tiền, liệu có hạnh phúc (ảnh minh họa)
Tôi đáng ra có thể sống một cuộc sống khác, làm những công việc khác để kiếm sống, nhưng tôi nghĩ rằng mình cũng đang "làm ăn chân chính" đó chứ, lại rất lương thiện là đằng khác. Tôi không xin của ai, không cướp của ai, cũng không lừa đảo ai, tôi kiếm tiền bằng những gì mình có, và tin tôi đi, tôi thấy mình hoàn toàn "có giá trị", được nâng niu khi liên tục nhận được những món quà xa xỉ từ những đại gia mà mình cặp.
Tôi đã từng muốn tiến thân bằng con đường học vấn, nhưng bây giờ thì nữ sinh đại học chỉ còn là một cái mác để nâng cao giá trị của tôi mỗi lần đi khách. Tôi trẻ, đẹp, con nhà lành nên tôi cũng rất kén khách, đừng nghĩ cứ trả nhiều tiền là mua được tôi.
Cũng như geisha, tôi bán kĩ năng của mình, và là một gái bao có tự trọng. Tôi chẳng những không phá vỡ gia đình ai, không tranh chồng, mà nhiều bà vợ còn phải tìm đến để cảm ơn tôi khi biết tôi đã cặp với chồng họ. Đã có không ít lần, những bà vợ lén đi theo chồng để đánh ghen tôi, nhưng rồi lại quay sang ôm tôi khóc như mưa như gió. Ấy là cả một câu chuyện li kì khác...


Thứ Ba, 10 tháng 11, 2015

Những ao ước thầm kín của người phụ nữ

Một ai đó đã từng nói: “Suốt cuộc đời một người đàn ông cũng vẫn chưa hiểu được người phụ nữ mà họ từng chung chăn gối!”.
Câu nói quả thật có vẻ đánh giá thấp và có thể gây tự ái cho nhiều người nam, tuy nhiên “không có lửa thì làm sao có khói?”. Với chủ quan riêng của mình, không ít các ông đã tỏ ra thông hiểu người nữ và đây chính là điểm tai hại “chết người” cho đời sống lứa đôi và nhất là cho cuộc sống tình dục, gây đổ vỡ cho hạnh phúc gia đình.

Để bảo đảm “kiến thức” hiểu biết về phụ nữ, xin các ông hãy tìm hiểu những gì người phụ nữ ao ước để xem những thông hiểu của các ông đã “quá đát” chưa?
1. Mong được khen. Thời gian là kẻ thù của người phụ nữ, trong khi sắc đẹp là những gì mà người phụ nữ xem trọng nhất. Với tuổi đời ngày càng cao, có ai lại không buồn lòng khi ngắm mình trong gương? Có ai lại không thấy buồn lòng khi bộ ngực không còn căng tròn như vào tuổi đôi mươi? Hãy đừng về phe kẻ thù mà hãy là đồng minh tốt, hãy cho chúng tôi cảm giác vẫn là nữ hoàng của bạn, hãy buông ra lời khen, hãy nói ra lời, chúng tôi vẫn là người phụ nữ đẹp nhất trên hành tinh này của bạn, dù cho…
Dù ở lứa tuổi nào đi chăng nữa không người phụ nữ nào lại không mong muốn được đối xử thật “Ga lăng”. Chúng tôi rất vui khi được bạn kéo ghế mời ngồi khi đi ăn tiệm, khi được treo áo khoác… Hãy mở cửa nhường bước cho phụ nữ, chúng tôi sẽ mở cửa trái tim cho bạn.
Những ao ước thầm kín của người phụ nữ
Ảnh minh họa
2. Đừng tìm cách qua mặt phụ nữ
Hãy cho chúng tôi thấy được bạn thật sự chú ý đến. Phụ nữ không ai lại không thích sau một ngày vắng mặt khi về nhà được hỏi han “trong ngày có gì lạ không?”, “con cái có quấy rầy lắm không?”. Tuy nhiên xin đừng quên, phụ nữ rất nhạy cảm. Chúng tôi nhận ra ngay khi bạn cố “làm trò” hỏi cho xong bổn phận. Hỏi như vậy sẽ làm chúng tôi phật lòng hơn là không hỏi gì hết.
3. Hãy biết quyết định
Có rất nhiều ông tưởng lấy được lòng các bà khi không dám quyết định bất cứ điều gì. Mọi chuyện đều nhường cho các bà quyết định là điều các bà không mong ước. Ngay cả khi các bà nhờ các ông chạy nhanh ra chợ mua giùm cho gói ớt đỏ mà chợ không có ớt đỏ thì các ông nên mua ớt xanh cho bà. Xách xe không chạy về chỉ làm cho các bà bực mình mà thôi. Ớt xanh không đúng ý nhưng chúng tôi cần cay bạn ạ.
4. Đừng dùng “chay tịnh” để trừng phạt phụ nữ
Đừng nghĩ những gì chúng tôi đã dành cho các bạn có nghĩa các bạn có thể dùng lại cho chúng tôi. Tranh luận, cãi nhau, đấu khẩu dù các bạn có cảm thấy “thua trận” đi chăng nữa, cũng hãy đến ôm ấp ve vuốt chúng tôi. Xin đừng bao giờ dùng chiến thuật “cấm vận sex” với chúng tôi – phản ứng ngược đấy bạn ạ.
5. Yêu nhưng đừng chiếm giữ
Đến với nhau, thông cảm hiểu và yêu thương nhau chứ xin đừng trói chân chúng tôi. Phụ nữ cũng như người nam mà thôi, họ cũng mong muốn có một nơi chốn riêng tư, những giây phút dành riêng cho mình. Chúng tôi không mong là một tù nhân hay là một bảo vật để bạn chiếm giữ. Chúng tôi mong là người bạn đồng hành, cũng có những cơ hội phát triển như bạn.
6. Phụ nữ ganh với người tình cũ của chàng
Khi đến với chúng tôi, xin hãy loại bỏ hình ảnh người tình cũ ra khỏi đầu óc và trái tim của bạn. Đừng “vô tình” buông lời khen cô nàng một thời trước mặt chúng tôi. Nếu cô ta thông minh hơn, dịu dàng hơn, đẹp hơn, nấu ăn ngon hơn, trên giường biết nhiều kiểu hơn thì sao các ông không bám theo “nó” mà lại đến với chúng tôi?
7. Hãy biểu lộ tình cảm
Phụ nữ chúng tôi thường tự hỏi lý do gì mà các ông rất khó khăn khi phải biểu lộ tình cảm, những giây phút yếu đuối của mình? Sợ chúng tôi coi thường khi các ông nhỏ lệ? Thật là sai lầm đấy bạn ạ. Tình yêu không chỉ những gì tốt đẹp, hạnh phúc mà cũng là những giây phút yếu đuối, thất bại. Hãy vượt qua chướng ngại này, nói cho phụ nữ chúng tôi biết khi bạn thất vọng, khi bạn buồn tủi. Một khi thất bại, hãy đến với chúng tôi, hãy gục đầu vào bờ vai chúng tôi và khóc như một đứa trẻ.
8. Hãy mở lời xin lỗi
Tất cả chúng ta, nam hay nữ không ai là người không phạm phải sai lầm. Nhưng với một số đông nam giới chấp nhận mình có lỗi là một điều thật khó khăn. “Xin lỗi” là hình thức tôn trọng người khác, nhất là trong cuộc sống lứa đôi nam và nữ phải được tôn trọng đối xử bình đẳng với nhau. Chỉ cần nói vài tam trang an toan tai tham my vien chữ như “Xin lỗi, điều đó anh làm sai” lại làm cho người phụ nữ rất vui lòng.
9. Hãy ngưng cái trò tranh giành quyền lực
Đừng quên cuộc sống lứa đôi là chung sống, chia sẻ chứ không phải là một trận chiến tranh dành thắng bại giữa hai giống cái và giống đực. Chúng tôi mong muốn có người bạn đời thông minh, biết đưa ra những quyết định đúng lúc nhưng điều đó không có nghĩa là chúng tôi cần một người đàn ông luôn luôn muốn làm cho được mọi chuyện theo ý mình bằng mọi giá. Đời sống chung luôn có mâu thuẫn đi kèm, hãy tìm một thỏa thuận chung để giải quyết, hãy lịch sự vui vẻ thuyết phục chúng tôi.
10. Đừng hiểu lầm
Người phụ nữ của thế kỷ mới này hoàn toàn khác hẵn với người phụ tam trang an toan nhat hien nay nữ của bao thế kỷ trước. Sau cuộc cách mạng được gọi là Cuộc cách mạng phụ nữ, họ đã có quan điểm khác về đời sống, cái nhìn khác về xã hội. Người phụ nữ lao mình vào cuộc sống đóng góp tài năng xây dựng xã hội và gia đình. Đại đa số người phụ nữ thành công trong nghề nghiệp, càng thành công người phụ nữ càng tỏ lộ lạnh lùng, xa cách… và đây cũng chính là mối quan ngại cho một số người nam. Hãy đừng ngại ngùng mà đến với chúng tôi, tất cả những gì làm cho bạn lo ngại chỉ là bề ngoài vì nhu cầu mà thôi. Đừng quên rằng những người phụ nữ thành công là những người biết mình muốn gì trong chốn hoan lạc.
Hãy hiểu chúng tôi, đáp ứng được những ao ước của người nữ thì cánh cửa phòng the, nơi chốn của đời tam trang an toan nhat o dau sống tình dục, điều không thể thiếu trong cuộc sống hạnh phúc lứa đôi sẽ mở rộng cửa mời đón bạn

Thời điểm vàng cứ "yêu" là đạt đỉnh

Khi bạn quan hệ tình dục vào những thời điểm dưới đây sẽ rất đơn giản để lên đỉnh.

Thời điểm vàng cứ "yêu" là đạt đỉnh
Hãy chọn những thời điểm yêu để lên đỉnh.

Ngày thứ tư quý giá

Thông thường các đôi lứa thường chọn và coi những ngày cuối tuần là tốt nhất vừa để nghỉ ngơi, vừa làm chút “thăng hoa”. Nhưng điều này chưa hẳn đã đúng. Bởi vì, nếu cứ thực hiện theo một môtíp như vậy và quyết định “nhịn” cả tuần để chuẩn bị tinh thần cho ngày cuối tuần thì cơ thể sẽ thiếu thốn và khó chịu. 
Theo đánh giá mới đây của các nhà khoa học, ngày cuối tuần, cùng với tâm lý nghỉ ngơi, hormon testosteron của cơ thể con người cũng có xu hướng nghỉ. Chính vì vậy, chuyện ấy vào ngày cuối tuần nhiều khi lại không được như ý. Thực ra ngày thứ tư trong tuần mới là thời gian lý tưởng cho chuyện yêu.
Vì đây là thời điểm hormon testosteron cao nhất, khiến cho bạn cảm thấy tràn đầy năng lượng và dễ thăng hoa. “Yêu” vào thời điểm này rất dễ đạtkhoái cảm và không cảm thấy mệt mỏi, lại tiếp thêm động lực cho những ngày làm việc sắp tới.

Khi bạn hưng phấn

Điều này nghe có vẻ ngược đời, vì ta đang đi tìm thời điểm nào dễ gây hưng phấn spa tam trang an toan hieu qua nhất cơ mà? Nhưng các chuyên gia tình dục đã chỉ rõ, hãy lắng nghe cơ thể bạn. Khi nó nói rằng nó "muốn", thì đó là lúc ta nên đáp ứng. Thường thì ngày mà bạn có khả năng cực khoái cao nhất chính là một ngày trước khi đến tháng, bà Laurie Watson, tác giả cuốn Wanting Sex Again tư vấn.
Khi ấy, tuần hoàn máu đến khu vực nhạy cảm của bạn tăng mạnh, các cơ co bóp mạnh hơn vào thời khắc lên đỉnh, trong khi các mô âm đạo trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết... tất cả những yếu tố này sẽ giúp bạn có được trải nghiệm cực khoái tuyệt vời hơn hẳn so với những ngày thông thường khác.
"Hãy thuyết phục cơ thể bạn làm chuyện ấy vào ngày đó, kể cả khi ban đầu bạn có thể cảm thấy hơi mệt hoặc không thoải mái lắm. Nhưng tin tôi đi, kết quả sẽ khiến bạn thấy mừng vì đã thử đấy".

Khi muốn đổi gió

Hãy lên lịch cho một buổi tối không thể nào quên trong khoảng thời gian nóng nhất spa tam trang an toan tphcm năm, như tháng 7 hoặc tháng 8 chẳng hạn, bởi bạn sẽ có nhiều cơ hội để tận hưởng không khí ngoài trời hơn. Nếu như hai vợ chồng đi nghỉ riêng vào dịp này, hãy thử chuyện ấy ngoài trời, khi bạn rời khỏi "vùng an toàn" của mình và trở nên phiêu lưu, mạo hiểm hơn.
Ngoài ra, ánh nắng mặt trời cũng làm tăng chất serotonin trong não, cải thiện tâm trạng, vì thế mà hai vợ chồng tắm trắng an toàn hcm sẽ cảm thấy tận hưởng nhiều hơn, Tiến sĩ Tammy Nelson, một chuyên gia tam trang an toan va hieu qua tphcm về quan hệ và tình dục của Mỹ tư vấn.

Nhắm mắt đưa chân lấy chồng và cái kết cay đắng

Thu không thuộc dạng gái xấu, ngược lại nhìn Thu còn trắng trẻo, nhẹ nhõm, cô lại khá duyên dáng vì có đôi má lúm đồng tiền điểm xuyết trên đôi má bầu bĩnh. Thế mà chả hiểu sao, long đong lận đận mãi, 29 tuổi Thu vẫn một thân một mình, ở vùng quê như Thu, như thế đã xếp vào hàng gái ế. Mấy thằng thanh niên choai choai trong làng còn trêu Thu là “hàng tồn kho mất chìa khóa”.
Thu cũng từng trải qua 2 mối tình trước đó. Mối tình đầu cô yêu từ thuở còn học cấp 3. Ra trường anh chàng đỗ Đại học, còn Thu trượt nên phải ở nhà. Ngày người yêu đi nhập học, cũng hứa hẹn thề thốt lắm, nhưng rồi xa mặt cách lòng, được một thời gian thì nhạt nhẽo dần rồi tan vỡ, chẳng ai nói với ai, cứ thế mà lãng quên nhau.
Mối tình sau Thu và anh này yêu nhau những 4 năm, cũng xác định kết hôn, thế mà bố mẹ chàng đi xem về, bảo không hợp tuổi, thế rồi cũng chia tay. Thu đau đớn, cô mất hết niềm tin ở tình yêu. Thời gian trôi qua, Thu chẳng buồn nghĩ gì tới yêu đương hay chồng con nữa, đến khi giật mình nhìn lại đã ngấp nghé ở cái tuổi 30. Cô nghiễm nhiên được xếp ở hàng gái ế trong làng.
Đến khi gặp lại Tuấn, bạn học cùng cấp 3 ngày xưa, Thu nhận ra cơ hội thoát “ế” của mình cũng đến. Thu chủ động tiếp cận Tuấn, bật đèn xanh cho chàng, chủ động rủ Tuấn đi chơi, đi ăn…đến khi Tuấn vẫn còn ngỡ ngàng với mối quan hệ lơ lửng này thì Thu đã có bầu hơn 1 tháng, “sự cố” xảy ra trong một lần đi sinh nhật con trai đứa bạn của Thu.
Đám cưới được tổ chức không lâu sau đó, may cho Thu, bố mẹ Tuấn cũng mong có cháu bế lắm rồi, nên khi biết Thu có bầu với Tuấn, bố mẹ Tuấn lập tức chuẩn bị cho lễ cưới.
Thu mừng như mở cờ trong bụng, thế là kế hoạch của cô suôn sẻ ngoài mong đợi. Nhà Tuấn lại thuộc dạng khá giả, cứ chậm mà chắc như cô lại hay. Thế nhưng “khôn ngoan chẳng lại với giời”, tam trang an toan spa cưới xong Thu mới tá hỏa nhận ra Tuấn chẳng tốt đẹp như cô nghĩ.
Lấy nhau về, Tuấn lộ rõ bản chất là người chồng vũ phu, ham mê gái gú, cờ bạc. Số tiền mừng đám cưới của vơ chồng cô, Tuấn thanh toán gọn chỉ trong vòng 1 đêm xếp bằng xóc đĩa. Thu vật vã đau đớn, khóc lóc, Tuấn thì dửng dưng như không, lạ một điều bố mẹ chồng Thu thấy con mình như thế cũng chẳng nói năng lấy 1 lời. Sau này, Thu mới biết, bố mẹ Tuấn biết thừa con trai mình như vậy, chỉ mong Tuấn lấy vợ để có cháu cho ông bà. Còn đứa con trai này, coi như hỏng hẳn.
Nhắm mắt đưa chân lấy chồng và cái kết cay đắng
Thu hối hận nhưng cũng muộn rồi (Ảnh minh họa)
Không chỉ dính vào cờ bạc, Tuấn còn ham mê gái gú, Tuấn ngang nhiên cặp bồ với một phụ nữ khác kém Thu 2 tuổi. Nghe đâu, cô ta từng là gái bán hoa, hết thời nên dạt về vùng quê này mở cửa hàng buôn bán nhỏ, có khách hỏi cô ta vẫn đi. Tuấn chết mê chết mệt cô ả, có bao nhiêu tiền đều cung phụng cho bồ hết. Từ ngày cưới về, Tuấn không tam trang an toan uy tin động vào Thu lấy một lần.
Thu biết chồng bồ bịch bên ngoài thì ghen tuông, khóc lóc. Tuấn điên tiết tát vợ rồi ném vào mặt Thu một câu: “Là cô lừa tôi có bầu để ép cưới, giờ tôi cưới cô rồi, cô còn muốn gì nữa. Cô không có tư cách để xen vào chuyện của tôi”. Thu nghe mà chết đứng không nói nổi lời nào, là cô ngu dại tự chuốc lấy thôi, tam trang an toan o tp hcm còn trách ai được nữa.
Cái thai được gần 8 tháng thì Thu khăn gói về nhà bố mẹ đẻ mặc cho bố mẹ chồng cô níu kéo. Thu biết bố mẹ Tuấn cần đứa trẻ trong bụng cô chứ đâu có tha thiết gì cô đâu. Thu ở lại đấy ngày nào, cô còn bất hạnh ngày ấy. Kế hoạch thoát “ế” của Thu kết thúc ê chề, thảm hại, chỉ còn đứa trẻ này là niềm an ủi duy nhất của cô. tam trang an toan o sai gon Thôi đành vậy, cô sẽ cố gắng sống đểnuôi con một mình chứ chả dám mong đợi gì vào đằng nhà nội.

Thứ Hai, 9 tháng 11, 2015

Nhà chật, vợ chồng tôi phải sắp xếp lịch "giao ban"

Tôi quê Nam Định, lên Hà Nội làm thuê từ năm 17 tuổi. Có ngoại hình ưa nhìn nên tôi có thể kiếm được những công việc khá nhẹ nhàng và có thu nhập tốt, đó là bán mĩ phẩm và bán hàng thời trang. Cũng nhờ vậy mà tôi quen được người chồng của mình bây giờ.
Tôi bán hàng thuê cho dì của anh. Thấy tôi khả ái, lại ngoan ngoãn, hiền lành nên dì anh đã tìm cách giới thiệu, gán ghép anh với tôi. Tôi không thiếu đàn ông, bởi còn trẻ và lại khéo ăn nói, nhưng anh là người thật lòng nhất với tôi.
Nha chat, vo chong toi phai sap xep lich
Cuộc sống gối chăn viên mãn luôn là mong mỏi của tôi (Ảnh minh họa)
Vốn sinh ra trong một gia đình không hạnh phúc, bố suốt ngày rượu chè, say xỉn rồi bồ bịch, nên tôi thấm thía giá trị của một người đàn ông tốt. tam trang an toan nhat o dau Và tôi nhận lời làm vợ anh khi vừa tròn 22 tuổi. Khi ấy, chồng tôi đã ngoài 30. 
Nhà chồng tôi ở phố cổ, cũng thuộc hàng trung lưu. Bố mẹ chồng của tôi là người buôn bán, ông bà sinh 3 người con trai và cả 3 đều đang sống chung với bố mẹ trong một căn nhà chỉ 60m2.
Hồi mới chuyển về nhà ở, tôi tưởng mình chết ngộp vì căn nhà quá bé, quá đông người, không có đủ không khí, nhưng chồng tôi an ủi, sống mãi rồi cũng quen. Biết cảnh nhà đất ở Hà Nội đắt đỏ, tấc đất tấc vàng, nên tôi không dám đòi hỏi có nhà riêng.
Nha chat, vo chong toi phai sap xep lich
Nhưng thực tế, chúng tôi không có không gian để sinh hoạt vợ chồng (Ảnh minh họa)
Chồng tôi là con trai cả. Chúng tôi cưới được nửa năm thì lần lượt hai em của anh cũng lập gia đình, rồi lại dắt díu nhau về ở trong căn nhà bé tí hin. 4 cặp vợ chồng cùng sinh hoạt trong một không gian nhỏ đến nỗi không thể cựa nổi mình. Tối ngủ, chúng tôi chỉ cách nhau có một cái ri-đô. Mọi khoảng không đều được tận dụng tối đa. Thêm người là thêm đồ, nhà tôi chật tới nỗi tôi và các em dâu phải dùng chung tủ quần áo. 
Nhưng mọi sự chung đụng đều không thấm vào đâu so với cảnh phải… ăn cơm chia ca và… sinh hoạt vợ chồng theo lịch. Ví như, vợ chồng tôi ăn cơm tối lúc 18h, thì vợ chồng chú em hai sẽ ăn lúc 19h, và vợ chồng chú em út thì ăn lúc 20h.
Chồng tôi lớn tuổi, lại hơi yếu đuối trong chuyện đó, nên được gia đình ưu tiên gần vợ 2 lần/tuần vào tối thứ 3 và thứ 7. Trong những buổi tối đó, bố mẹ chồng và vợ chồng các em tôi lấy lí do phải ra ngoài làm gì đó để vắng mặt trong khoảng 2 tiếng.
Thời gian đó, chúng tôi phải “tranh thủ”. Để đảm bảo không ai về nhà “nhầm lịch”, chúng tôi đã phải đánh dấu hẳn vào tờ lịch treo tường, để mọi thành viên trong nhà đều nhớ và tuân thủ, mỗi cặp vợ chồng được chọn một kí hiệu riêng cho mình.
Nha chat, vo chong toi phai sap xep lich
Đến mức, kết hôn 3 năm, chúng tôi vẫn chưa thể có con chỉ vì... nhà quá chật (Ảnh minh họa)
Vậy nhưng chuyện éo le vẫn xảy ra, ấy là cậu em út, một hôm rượu say, quên béng mất lịch đã phân công, nên mò về nhà… vì buồn đi vệ sinh quá. Đúng lúc ấy, vợ chồng tôi đang vào đoạn cao trào. Cửa nhà bật mở, chúng tôi chỉ kịp vơ vội cái… thảm chùi chân để che vừa khít chỗ cần thiết trong hoảng hốt. Chúng tôi đều hết sức xấu hổ. Cậu em tôi xấu hổ đến nỗi tam trang an toan ma hieu qua mấy hôm sau đi biệt, không dám về nhà. Cả tháng sau cậu ấy vẫn còn ngượng ngùng không dám nhìn mặt tôi. 
Vợ chồng mới cưới, tôi lại còn trẻ, nên không thể chịu nổi cảnh vợ chồng nằm gần nhau mà phải im thít như hai khúc gỗ, nhiều lần, tôi đã rủ chồng mình đi nhà nghỉ. Thậm chí tôi đã phải “gạ gẫm” anh.
Nhưng chồng tôi lại là một anh chàng cổ hủ. Anh một mực khẳng định rằng, những người vào nhà nghỉ đều là quan hệ bất chính và thật là xấu hổ nếu bị ai bắt gặp mình ở những nơi đầy tai tiếng như vậy, nên tam trang an toan uy tin anh nhất định không đồng ý. Tôi nằm cạnh chồng mà phải nuốt nước bọt khan, vừa tức, vừa tủi.
Sau 3 năm kết hôn, chúng tôi vẫn không có con. Bố mẹ chồng tôi lo lắng, cho chúng tôi đi khám, song bác sĩ đều khẳng định chúng tôi không hề có bệnh. Có chăng là tại chúng tôi “gần” nhau quá ít và không đúng thời điểm.
Vậy là vợ chồng tôi được ưu tiên lên 3 lần/tuần. Nhưng với tôi đúng là vẫn chẳng thấm vào đâu. tam trang o dau an toan gia re Hằng ngày, tôi vẫn phải nấu thật nhiều món bổ dưỡng cho chồng và cầu mong điều may mắn sẽ xảy ra với vợ chồng mình.
N.T.M.T

Chỉ mới là tình ảo

Kính gửi cô Hạnh Dung,
Em 22 tuổi, vì gia đình nghèo khó nên phải xa quê vào TP.HCM phụ việc buôn bán cho một người bà con. Qua mạng xã hội, em tình cờ quen tam trang an toan nhat o dau một anh hơn em sáu tuổi. Anh đi xuất khẩu lao động, đang ở nước ngoài. Không chỉ chat với nhau, anh còn thường xuyên gọi điện thoại về nói chuyện với em.
Chúng em đã tâm sự rất nhiều, nhất là về hoàn cảnh khó khăn, sống tạm bợ của em. Sau một thời gian, anh bày tỏ tình cảm, hẹn năm tới hết hạn lao động về nước sẽ xin gia đình hỏi cưới em.
Anh tỏ ra rất quan tâm, lo lắng cho cuộc sống một thân một mình nơi thành phố của em. Anh khuyên em cố gắng sống trong sạch, đừng vì sinh kế mà làm chuyện gì xấu, sẽ đánh mất bản thân. Anh nói, nếu em cần tiền, cứ nói, anh sẽ gửi về.
Em thật sự xúc động trước tình cảm ấy, xem anh đã là người yêu của mình, nhủ lòng sẽ đợi anh về, dù hai đứa chưa một lần gặp nhau ngoài đời thực. Tuy nhiên, em cũng lo lắng vì đã nghe nhiều chuyện người ta lừa nhau từ những quan hệ qua mạng xã hội.
Liệu với những gì đã thể hiện, anh có yêu em thật lòng không? Em còn băn khoăn một việc nữa, không biết có nên nói anh gửi một ít tiền về cho mình không, vì thu nhập thấp nên em đang rất cần tiền phụ lo cho gia đình. Em nghĩ, cứ xem như mình mượn tiền của anh, sau này nếu không tiến tới với nhau được, em sẽ dành dụm để trả lại. Cô góp ý giúp em.
Hạnh (TP.HCM)
Chi moi la tinh ao
Ảnh minh họa - Nguồn: Internet
Em Hạnh mến,
Nỗi lo anh ấy có thật lòng với em không, ngay lúc này chưa thể có đáp án. Hai em chỉ mới biết nhau và xây dựng quan hệ qua những lời tâm sự trên mạng xã hội, thì chưa thể xác định được tình cảm đó có chân thực hay không.
Ở mức độ này, gọi cho chính xác vẫn chỉ mới là tình ảo. Đây có thể là khởi đầu cho một mối quan hệ dài lâu nhưng cũng có thể chỉ là chuyện đùa vui, còn tùy lòng người trong cuộc với nhau.
Muốn hiểu rõ nhau và yên tâm tính chuyện tương lai, từ thế giới ảo, hai em phải bước ra thế giới thực, tiếp xúc trực tiếp với nhau để tìm hiểu cụ thể đối tượng của mình. Em phải gặp gỡ anh ấy, không chỉ là làm tam trang an toan uy tin quen, mà là để tìm hiểu tam trang an toan ma hieu qua cho rõ về tính cách, đạo đức, lối sống, gia cảnh... Hai em cũng cần có thời gian để xây dựng tình cảm, vun đắp sự gắn bó.
Nếu không có tình yêu, sự hiểu biết về nhau và sự cảm thông, chia sẻ thì sẽ khó tìm thấy hạnh phúc. Đừng chỉ mới biết nhau qua vài lời tâm sự mà vội vàng cho là mình đã yêu, vội vàng tính tới chuyện hôn nhân.
Em cũng nên biết, trong quan hệ nam nữ phải hạn chế tối đa việc để tiền bạc chen vào, sẽ phát sinh nhiều rắc rối, phức tạp. Hiện tại, hai em vẫn chưa là gì của nhau, nên đừng vội nghĩ đến chuyện hỏi tiền anh ấy. Có thể anh ấy sẽ đưa tiền cho em nhưng sau đó, cái nhìn của anh ấy với em sẽ thay đổi.
Bản thân em cũng sẽ có cảm giác lệ thuộc, không còn tự chủ trong suy nghĩ, hành động trước anh ấy. Biết rằng em đã tự nhủ lòng mình có vay có trả, nhưng khi người đàn ông đưa tiền cho cô gái họ đang muốn đặt vấn đề tình cảm, thì họ đâu nghĩ đơn giản như thế. Khó khăn tiền bạc chỉ là chuyện nhất thời, nên gắng tìm cách khác tam trang o dau an toan gia re xoay sở, đừng tự buộc mình phải phụ thuộc vào người khác.
Hạnh Dung

Ví dầu tình bậu muốn thôi...

Chị Hạnh Dung kính mến,
Em 27 tuổi, bạn trai của em mới 24 tuổi. Anh nói, em là người đầu tiên anh yêu. Ban đầu em cũng mặc cảm vì nghĩ mình già hơn, lại từng trải qua hai mối tình, nhưng theo thời gian, thấy anh chững chạc, tính tình nghiêm túc nên em cũng nảy sinh tình cảm thật lòng.
Chúng em đã đi quá giới hạn. Thế nhưng sự thật không như em nghĩ, qua một người bạn, em biết anh đã có người yêu ở quê suốt mấy năm nay, anh đến với em chẳng qua là chuyện “bắt cá hai tay”.
Khi em phát hiện, anh chối, nói là đã chia tay cô kia. Sau đó, tình cảm của chúng em nhạt dần, anh làm lơ, ít nhắn tin, điện tam trang an toan nhat o dau thoại, nhiều hôm em hẹn cũng không tới. Em thật sự không muốn tiếp tục mối quan hệ này, nhưng em rất cay đắng chuyện người ta lợi dụng mình.
Có lúc em nghĩ thôi thì chia tay, nhưng có lúc em lại muốn làm người thứ ba, “quậy” cho tan vỡ chuyện anh với cô kia, cho anh phải trả giá. Nếu anh đàng hoàng nói chuyện, em còn thấy đỡ uất ức, đằng này anh cứ lảng tránh, lại còn nói có vợ sắp cưới ở quê… Nếu bây giờ em chấm dứt thì hóa ra em bị lừa gạt sao?
Trịnh Thị Dung (TP.HCM)
Vi dau tinh bau muon thoi...
Ảnh mang tính minh họa - Shutterstock
Em Dung thân mến,
Thì chuyện cũng đã rõ ràng là mình bị người ta lừa gạt rồi! Người ta đã có người yêu ở quê, nhưng nói mình là người yêu đầu tiên, vậy là đã rõ cái ý gạt nhau ngay từ đầu. Mình cả tin không tìm hiểu kỹ, giờ tam trang an toan uy tin chuyện vỡ lở, mặt thật của trò lừa này đã lộ, cuộc chơi đã kết thúc.
Nếu em định làm người thứ ba “quậy” cho người kia đau khổ, tức là em muốn bắt đầu một cuộc chơi mới, trong đó em đóng vai “ác”, chứ đâu phải tiếp tục cuộc chơi cũ. Em hãy thử cân nhắc những được và mất của mình xem thế nào.
Trước tiên, cái mình có thể “được” lớn nhất là phá tan mối quan hệ của hai người kia. Thực ra, việc này chỉ để thỏa tam trang an toan ma hieu qua cái ý muốn trả thù của em, chứ chưa chắc mình đã được gì, chỉ chắc là có thêm một người phụ nữ nữa đau khổ vì bị lừa gạt.
Rồi mình phải mất cái gì? Mất thời gian nhiều lắm, mà thời gian đó là tuổi trẻ của mình. Mất công sức nhiều lắm để diễn trò yêu đương hay quậy phá, công sức đó cũng là của mình, sẽ làm cho mình mệt mỏi, căng thẳng, già nua hay đanh đá, độc ác lên thêm. Ngoài ra còn miệng thế gian, mình làm sao bịt được? Em có định tìm hạnh phúc thực sự cho đời mình, hay chỉ muốn trả thù cho hả giận?
Theo Hạnh Dung, nên nhẹ nhàng buông bỏ đi là tốt nhất. Hãy để mọi chuyện chìm trong yên lặng, hãy dọn mình chờ một tình yêu mới, thật lòng hơn. Đó là cách cư xử đẹp, mà cũng là cách có lợi cho mình hơn cả.
Em đừng nghĩ tới những giải pháp tiêu cực nữa mà thay vào đó, hãy tự chăm sóc mình, giữ tam trang o dau an toan gia re cho mình luôn xinh đẹp, tươi trẻ. Đó là sự “trả thù” ám ảnh nhất: làm cho người ta thấy người ta đã đánh mất những gì, đánh mất một tình yêu như thế nào. Chúc em mạnh mẽ vượt qua con dốc này.

Oái oăm bố chồng tương lai là... tình cũ

Tôi và anh đã yêu nhau được 6 năm. Chúng tôi học cùng trường ở Pháp. Anh hơn tôi 3 tuổi. Khi tôi sang Pháp để học đại học, thì anh đang hoàn thành bằng thạc sĩ.
Ban đầu, chúng tôi chỉ là hai người bạn, hai anh em thân thiết. Nếu đã từng phải sống ở nơi đất khách, bạn sẽ hiểu tình người khi xa quê mới quý giá nhường nào. Chúng tôi thật sự đã nương tựa vào nhau trong những tháng ngày xa xứ, xa gia đình, bè bạn. Sự cô đơn đã kéo chúng tôi lại gần nhau, và cũng chính nó là chất keo gắn kết chúng tôi.
Suốt thời gian đó, chúng tôi đã dọn đến sống với nhau như vợ chồng. Đó là quãng thời gian tươi đẹp nhất trong cuộc đời tôi. 
Oai oam bo chong tuong lai la... tinh cu
Những ngày tháng xa nhà đầu tiên thật khó khăn, tôi sống trong ngổn ngang kí ức (Ảnh minh họa)
Học xong, chúng tôi trở về nước, tính chuyện ổn định công việc rồi làm đám cưới. Trong khi anh rất dễ dàng tìm được một chỗ làm ưng ý, xứng đáng với năng lực của mình, thì tôi lại khá vất vả. Nhiều lúc nản lòng, anh chính là người đã ở bên động viên tôi không bỏ cuộc.
Chính nhờ có anh mà tôi mới được như ngày hôm nay. Tôi đã từng nghĩ rằng cả đời này, tôi sẽ mãi ở bên anh, vì anh là người đàn ông được sinh ra để chở che cho tôi. Vậy mà…
Chúng tôi rục rịch chuẩn bị làm đám cưới. Sống ở nước ngoài lâu, nên tôi và anh đều có suy nghĩ thoáng về chuyện cưới xin. Tôi không muốn nó quá nặng nề lễ nghi. Là người độc lập nên tôi và anh quyết định tự tổ chức đám cưới cho mình mà không nhờ đến cha mẹ. Bố mẹ chúng tôi chỉ được mời đến dự. Cũng chính vì lí do này mà đến sát ngày diễn ra tam trang an toan nhat o dau đám cưới, tôi mới biết mặt bố chồng mình.
Oai oam bo chong tuong lai la... tinh cu
Và tới khi tổ chức đám cưới, tôi mới biết mặt cha mẹ chồng, nào ngờ... (Ảnh minh họa)
Hôm ấy, anh nói rằng bố anh mới đi du lịch về - ông là một người ưa dịch chuyển, lại về hưu đã lâu, nên thường xuyên mải miết với những chuyến đi, rất ít khi ông có mặt ở nhà – và muốn tôi tới dùng bữa tối với ông.
Lần đầu tiên ra mắt bố chồng tương lai, tôi rất hồi hộp và có chút áp lực. Dù đã chuẩn bị rất kĩ, nhưng tôi vẫn cảm thấy khá bối rối.
Tôi và anh đến chỗ hẹn trước, bố anh có chút việc nên tới muộn. Lúc chỉ có tôi và anh, chúng tôi vẫn kịp trao nhau những nụ hôn nồng nàn và sôi nổi bàn về những chuẩn bị cuối cùng cho đám cưới. Thế rồi tam trang an toan uy tin bố anh xuất hiện, và phá hỏng tất cả.
Gặp bố anh, tôi như gặp lại quá khứ của mình đang “đào mồ sống dậy”. Không hiểu tại sao tôi lại rơi vào hoàn cảnh này. Bố anh từng là… tình cũ của tôi.
Oai oam bo chong tuong lai la... tinh cu
Tôi đau khổ và bối rối, song vẫn phải đưa tam trang an toan ma hieu qua ra quyết định cuối cùng về cuộc hôn nhân chớm nở của mình (Ảnh minh họa)
Ngày ấy, tôi còn là một cô sinh viên đại học, còn bố anh là giảng viên. Từ những ái mộ trong trẻo, tôi thầm thương trộm nhớ thầy giáo, người đáng tuổi bố mình. Và ông đã đáp lại tình cảm đó. Chúng tôi yêu nhau được nửa năm thì gia đình tôi phát hiện ra chuyện đó và hết sức ngăn cấm. Nhưng vốn là một cô gái cứng đầu, tôi chống lại tất cả để được yêu hết mình. Không cản được con, bố mẹ tôi nghĩ ra cách “tống cổ” tôi đi du học.
Ngày tôi ra sân bay, ông còn lén đứng từ xa để đưa tiễn. Những lời hẹn ước đinh ninh như bất cứ một đôi yêu xa nào rồi cũng nhạt dần theo năm tháng. Người ta nói: xa mặt cách lòng quả không sai. Những liên lạc thưa dần, và tôi có người yêu mới.
Hôm nay, éo le thay, tình cũ năm nào lại đang đứng trước mặt tôi với vai trò là bố chồng tương lai. Ngại ngùng và sống sượng cho cả hai. Chỉ khổ thân anh, anh không hiểu chuyện gì xảy ra nên cứ cố gắng để tôi và bố anh được tự nhiên hơn.
Sau buổi gặp mặt đó, tôi trốn anh đi du lịch suốt một tuần lễ để tĩnh tâm suy nghĩ. Và tôi đã quyết định rời xa anh. Tôi cứ tam trang o dau an toan gia re thế mà đi, với lời tạm biệt úp mở. Nếu cho anh biết sự thật, có lẽ anh sẽ còn đau đớn hơn cả một cuộc chia ly.
N.T.N (Hà Nội

Vợ Đẹp từ khi có bầu song sinh

Các anh cứ nói "hôn nhân là mồ chôn của tình yêu", tôi lại không thấy vậy, chuyện đó chỉ xảy ra khi mình lấy nhầm người mà thôi.
Vợ có khuôn mặt tròn rất đáng yêu nên tôi toàn gọi là "bánh bèo", cưới rồi vẫn quen miệng gọi thế. Vợ chồng kế hoạch nên ba năm sau kết hôn mới quyết định có con đầu lòng, và có ngay. Bánh bèo nhà tôi từ khi mang bầu đến nay vòng một nở nang. Cô ấy còn thêm sở thích ngược đời là xem phim buồn, kinh dị thì ngồi bình luận cách dựng phim, chê giả tạo; xem phim tình cảm, chương trình thời trang lại ngồi khóc, hỏi sao thì nói: "Em không mặc được như họ nữa".
Bánh bèo từ lúc mới yêu đã háu ăn, đó cũng là một thứ làm tôi mê em. Bây giờ mang bầu lại háu ăn hơn, cứ ăn no quá không đi được lại nói con muốn em ngồi nghỉ, nửa đêm bắt tôi đi mua và đổ con nó thèm chứ không phải em, đến xì hơi cũng lăn ra cười đổ cho con nó làm em buồn cười nên mới thế. Nhiều khi đang làm em alô kêu "thèm", tôi nói cố nhịn chút nữa về thì anh chiều mà không chịu, làm tôi lại phải lái xe tới công ty dẫn ra khách sạn rồi lết đi làm tiếp, coi như giờ ăn trưa nhịn đói. Vợ tôi khi mang bầu lại rất thích đan, rồi hát karaoke trong khi bình thường chúa ghét hai thứ đó.

Ngoài những việc lăn ra cười với tính hơi trẻ con thì bánh bèo rất tâm lý, em như là vợ, là bạn, là nhà tâm lý riêng của tôi vậy, nhiều khi chỉ nhìn thôi em cũng đoán được tôi muốn gì. Em rất nhiệt tình giúp đỡ hàng xóm, hết mình trong công việc, nấu ăn rất ngon, đến cả mẹ tôi kén chọn lắm còn khen tấm tắc, hài lòng em về mọi mặt nên đi đâu cũng "con dâu tôi đấy", còn cô em gái tôi với em rất hay thủ thỉ to nhỏ. Khi thông báo vợ mang bầu, cô em tôi đã đi săn mua quần áo cho trẻ sơ sinh. Có vợ nấu ăn ngon cũng hơi mệt, khi đi ăn với đồng nghiệp ai cũng tấm tắc khen đồ ngon thì tôi chỉ biết cười nhạt, đồ vợ nấu thấy còn ngon hơn cơ.

Phải tự nhận từ khi yêu em tôi chăm chỉ hơn, không ăn ngoài, tự tập nấu cơm, tự tay rửa bát khỏi cần máy, dọn nhà ngày ngày. Em làm cho tôi cảm giác mình phải cố gắng hoàn thiện bản thân mới xứng. Bố mẹ tôi còn nói mấy chục năm mới được con trai mời ăn món cơm thân mật ra hồn. Biết nấu ăn tôi mới thấy nấu rất vui, đôi khi nấu cũng giúp giảm stress, biết nấu ăn và làm việc nhà cũng giúp đỡ em được đôi chút, nhất là khi em mang bầu như giờ. Em cũng dạy tôi nấu những món ăn khác ngoài mấy món cơ bản, rồi còn làm bánh, tôi được em khen món bánh muffin chuối ngon vượt mặt em. Cũng vì em nấu ăn ngon nên từ khi tôi yêu đến nay cứ tăng cân vù vù, cứ nói ăn cố rồi sạch veo luôn.

Vợ tôi đã đến tháng thứ sáu rồi, bụng to vượt mặt, cứ kêu không nhìn thấy chân đâu, cao 1m66 mà bầu sinh đôi nên bự lắm. Chỉ còn vài tháng nữa là hai bé ra đời, mong mọi điều tốt lành đến với gia đình tôi. Cũng cảm ơn em đã đến với tôi, giúp tôi hoàn thiện bản thân hơn và giờ lại ban tặng cho tôi món quà là một công chúa, một hoàng tử sắp chào đời.

Các anh cứ nói "hôn nhân là mồ chôn của tình yêu", tôi lại không thấy vậy, chuyện đó chỉ xảy ra khi mình lấy nhầm người mà thôi. Mấy ông chồng vô tâm ở công ty tôi còn tụm nhau chê vợ, "có con là vợ xấu đi" nhưng tôi lại thấy vợ đẹp lên, can đảm khi một mình mang trong mình hai đứa trẻ. Với tôi, kết hôn không phải mồ chôn mà là liều vitamin cho tình yêu thêm sâu đậm. Có yêu thì mới cưới, chứ chẳng ai dại đi cưới chỉ vì hẹn hò lâu hay muốn lập gia đình đại phải không?

Đại gia đình VnExpress hãy cùng gia đình tôi chung vui hạnh phúc này nhé. Sắp được làm bố, được bế con, cho con ăn, bị giật tóc, làm tôi thích thú làm sao.

Hoàng
Xem thêm tin tức : 

Thứ Hai, 26 tháng 10, 2015

Cha Mẹ Chồng Không Quan Tâm Dù Tôi Có Thai Bị Ngất

Vì yếu quá tôi ngất lịm đi nhiều lần mà bố mẹ chồng không thèm đỡ dậy, chỉ khi không thấy tôi động đậy gì mới nhờ người đưa đi viện.

Tôi 24 tuổi, lập gia đình được một năm, hạnh phúc hơn khi cưới về được một thời gian tôi có con, chồng rất vui vì anh cũng nhiều tuổi rồi. Khoảng thời gian bầu vì yếu, không đủ sức khỏe để đi làm lên anh khuyên tôi ở nhà, khi nào sinh xong con khôn rồi hãy đi làm lại. Nghe chồng tôi đã viết đơn xin nghỉ việc tạm thời tại cơ quan, rồi trong khoảng gian nghỉ việc gì đến cũng đến.
bi-ngat-khi-mang-bau-ma-bo-me-chong-cu-bo-mac
Ảnh minh họa
Ngày chưa cưới tôi biết đôi chút về gia đình anh nhưng thật không ngờ khi về sống chung một nhà mới thấy lòng người giả tạo. Cưới được ít ngày anh phải lên công ty vì quản lý nhiều việc, không thể không đi. Tôi ở nhà cùng bố mẹ anh, mới về bỡ ngỡ chưa biết gì, hai thế hệ sống cùng không tránh khỏi những định kiến. Thời gian bị nghén tôi không ăn được, không làm được việc gì vì quá yếu. Bố mẹ chồng bắt đầu khó chịu, soi mói tôi từng tí, nhiều khi chửi bới tôi thậm tệ. Tôi vẫn cố kìm nén, không cãi gì cả. Tôi tắm trắng da ở đâu biết vậy, dù mệt vẫn cố gượng dậy dọn dẹp cơm nước nhưng dường như chưa đủ để bố mẹ chồng bớt đi cái nhìn không thiện cảm về tôi.

Vì yếu quá tôi ngất lịm đi nhiều lần mà bố mẹ chồng cũng không thèm đỡ dậy, chỉ khi không thấy tôi động tam trang an toan khong bat nang đậy gì mới nhờ người đưa tôi đi viện. Buồn quá tôi gọi chồng về thì mẹ anh nghe được, bảo khi nào đi cấp cứu mới cho phép tôi gọi chồng, gọi bố mẹ đẻ lên, giờ chưa chết chưa cần gọi. Nghe xong tôi im lặng, chỉ biết quay mặt đi khóc và còn rất nhiều chuyện sau đó. Khoảng thời gian tôi sinh con là những ngày cảm thấy tồi tệ nhất cuộc đời. Sinh mổ vì yếu tôi phải nằm viện nửa tháng nhưng mẹ chồng không hề hỏi được nửa lời. Tới nơi là giằng con từ tay tôi, không cho động vào con, thậm chí còn chửi mánh khóe mẹ đẻ tôi ngay trước mặt tôi khi chồng mệt về nghỉ để mẹ chồng lên thay.
Tôi đã khóc rất nhiều và từ hôm ở viện về mẹ chồng bộc lộ rõ bản chất hơn. Tôi đau sốt nằm đấy bà không hỏi, chỉ vào đưa tôi tí cơm và bế cháu đi. Ngày nào cũng chửi tôi kinh khủng, ức quá tôi đã gọi anh về nhưng khi chồng về mẹ chồng lại đối xử rất tốt, anh đi lại đâu vào đấy. Tiền tôi đưa bà không mua thức ăn, tắm trắng da ở đâu tốt chỉ cho tôi ăn tí cơm rau, sao có sữa cho con được.
Đến một ngày tôi và con đều ốm đi viện, kiệt sức do không đủ dinh dưỡng, tam trang an toan cho da cũng không bước đi được nữa vì chóng mặt quay cuồng. Tôi phải gọi bố đẻ lên đón về nhưng bà không cho đi, tôi vẫn quyết định đi. Kết quả là bà chửi tôi, chửi cả bố tôi với những ngôn từ không thể chấp nhận được, còn rủa tôi và con tôi chết đi. Ngày tôi bế con đi trong nước mắt nhưng thấy mừng vô cùng, giờ hai mẹ con về nhà đẻ sống. Mang những dòng cảm tam trang an toan chat luong xúc lên đây mong mọi người cho tôi một lời khuyên giờ phải làm thế nào tiếp theo, bởi tôi quyết định sẽ không bao giờ quay về nữa.
Hoa

Ám Ảnh Có Thai với Người đã ly dị vợ

Tôi sợ sống chung với nhau thời gian càng dài, lỡ may có bầu thì không biết phải như thế nào.

Tôi quen anh qua sự giới thiệu của một người bạn. Trước khi quen tôi, anh đã có vợ và một bé gái 2 tam trang da o dau tot nhat tuổi nhưng chia tay rồi. Mẹ bé giành quyền nuôi con, không cho phép anh gặp lại con, cũng không yêu cầu anh hỗ trợ nuôi con. Lý do chia tay với vợ theo anh kể là do thời gian anh thất nghiệp (3 tháng) không làm ra tiền, chị đưa tiền cho anh với thái độ hằn học, không tôn trọng chồng và gia đình chồng. Ngày chị ra đi, không phải sau khi đã ly hôn mà là khi tam trang da o tphcm anh đi làm, chị bế con đi, dọn đồ đạc và không báo cho anh biết. Gia đình anh nói với tôi lý do hai anh chị chia tay là do không hợp nhau, chị ấy tự ý như vậy, khi chia tay cũng không hỏi qua ý kiến gia đình (Lúc cưới nhau cũng không có tình yêu, chẳng qua cả hai đều lớn tuổi nên cưới vội. Năm đó anh 30 và chị 28, hai bên gia đình đều thúc giục).
so-co-bau-voi-nguoi-dan-ong-ly-di-vo
Ảnh minh họa
Tôi quen anh khi mới chia tay một mối tình (tôi chưa có gia đình), năm nay 26 tuổi. Quen anh được vài tháng tôi quyết tam trang da o dau an toan định thuê nhà riêng sống chung với anh. Mới đầu cũng chỉ là sự thương hại khi thấy anh không ai chăm sóc, lo lắng cho anh và bản thân tôi thì đang buồn. Sau một thời gian cả hai đều nhận thấy có sự gắn kết yêu thương giữa hai đứa.
Hiện nay hai đứa cũng đã sống với nhau được một năm, tôi không nghĩ anh còn giấu bản chất con người anh với tôi. Anh hay đi nhậu với bạn (2-3 lần/tuần), hút thuốc, cũng không có tật gì xấu khác như lăng nhăng, gái gú, hay cờ bạc. Mỗi lần nhậu xỉn anh hay về nói mấy thứ linh tinh nhưng nếu tôi im lặng, nhường nhịn thì không có chuyện đến nỗi tam trang da sieu toc phải cãi nhau. 
Gia đình anh đều biết chuyện chúng tôi đang sống với nhau nhưng gia đình tôi không biết, chỉ có một vài người bạn thân của tam trang da loai nao tot tôi biết. Gia đình tôi không đồng ý cho quen anh, ba mẹ và mọi người nghĩ nếu chị vợ đã bỏ anh đi như thế thì chắc hẳn anh phải có tật gì đó nhưng tôi tìm hoài không ra. Anh cũng có nhiều lần nói đến chuyện cưới xin với tôi, cả gia đình anh cũng vậy nhưng tôi vẫn chưa muốn, chưa thích ràng buộc nhiều.
Hiện tại hai đứa đều có công việc ổn định, đủ cho cuộc sống. Tết rồi mẹ tôi nói sợ tôi khổ khi lấy anh, con chung con riêng, sợ anh có gì đó sẽ khiến tôi khổ, sợ anh quay lại với vợ cũ (hơn nửa năm nay chị dọn nhà đi chỗ khác, không cho gặp con, anh cũng không biết đang ở đâu, chỉ có mẹ anh hay gọi điện cho chị hỏi thăm bé. Anh gọi điện chị cũng không nghe máy, chị cũng không gọi về nhà nội). Tôi cũng chưa gặp chị, chỉ thấy qua hình, bé thì có gặp nhưng cách đây chừng nửa năm rồi. Sau chừng đó thời gian, rút cuộc tôi cũng không biết phải làm sao, tiếp tục quen anh hay dừng lại?
Sống chung, chuyện chăn gối là không tránh khỏi, từ xưa giờ tôi tắm trắng da có hại không chưa từng để dính bầu, luôn kỹ càng trong chuyện đó. Nhưng tôi sợ thời gian càng dài, lỡ may có bầu thì không biết phải như thế nào. Lúc đó con tôi có được thừa nhận không hay tôi phải làm gì với nó? Tôi thật sự hoang mang, mọi người hãy cho tôi lời khuyên, với tư cách là người nhìn từ bên ngoài vào. Tôi rất cảm ơn.