Thứ Hai, 26 tháng 10, 2015

Cha Mẹ Chồng Không Quan Tâm Dù Tôi Có Thai Bị Ngất

Vì yếu quá tôi ngất lịm đi nhiều lần mà bố mẹ chồng không thèm đỡ dậy, chỉ khi không thấy tôi động đậy gì mới nhờ người đưa đi viện.

Tôi 24 tuổi, lập gia đình được một năm, hạnh phúc hơn khi cưới về được một thời gian tôi có con, chồng rất vui vì anh cũng nhiều tuổi rồi. Khoảng thời gian bầu vì yếu, không đủ sức khỏe để đi làm lên anh khuyên tôi ở nhà, khi nào sinh xong con khôn rồi hãy đi làm lại. Nghe chồng tôi đã viết đơn xin nghỉ việc tạm thời tại cơ quan, rồi trong khoảng gian nghỉ việc gì đến cũng đến.
bi-ngat-khi-mang-bau-ma-bo-me-chong-cu-bo-mac
Ảnh minh họa
Ngày chưa cưới tôi biết đôi chút về gia đình anh nhưng thật không ngờ khi về sống chung một nhà mới thấy lòng người giả tạo. Cưới được ít ngày anh phải lên công ty vì quản lý nhiều việc, không thể không đi. Tôi ở nhà cùng bố mẹ anh, mới về bỡ ngỡ chưa biết gì, hai thế hệ sống cùng không tránh khỏi những định kiến. Thời gian bị nghén tôi không ăn được, không làm được việc gì vì quá yếu. Bố mẹ chồng bắt đầu khó chịu, soi mói tôi từng tí, nhiều khi chửi bới tôi thậm tệ. Tôi vẫn cố kìm nén, không cãi gì cả. Tôi tắm trắng da ở đâu biết vậy, dù mệt vẫn cố gượng dậy dọn dẹp cơm nước nhưng dường như chưa đủ để bố mẹ chồng bớt đi cái nhìn không thiện cảm về tôi.

Vì yếu quá tôi ngất lịm đi nhiều lần mà bố mẹ chồng cũng không thèm đỡ dậy, chỉ khi không thấy tôi động tam trang an toan khong bat nang đậy gì mới nhờ người đưa tôi đi viện. Buồn quá tôi gọi chồng về thì mẹ anh nghe được, bảo khi nào đi cấp cứu mới cho phép tôi gọi chồng, gọi bố mẹ đẻ lên, giờ chưa chết chưa cần gọi. Nghe xong tôi im lặng, chỉ biết quay mặt đi khóc và còn rất nhiều chuyện sau đó. Khoảng thời gian tôi sinh con là những ngày cảm thấy tồi tệ nhất cuộc đời. Sinh mổ vì yếu tôi phải nằm viện nửa tháng nhưng mẹ chồng không hề hỏi được nửa lời. Tới nơi là giằng con từ tay tôi, không cho động vào con, thậm chí còn chửi mánh khóe mẹ đẻ tôi ngay trước mặt tôi khi chồng mệt về nghỉ để mẹ chồng lên thay.
Tôi đã khóc rất nhiều và từ hôm ở viện về mẹ chồng bộc lộ rõ bản chất hơn. Tôi đau sốt nằm đấy bà không hỏi, chỉ vào đưa tôi tí cơm và bế cháu đi. Ngày nào cũng chửi tôi kinh khủng, ức quá tôi đã gọi anh về nhưng khi chồng về mẹ chồng lại đối xử rất tốt, anh đi lại đâu vào đấy. Tiền tôi đưa bà không mua thức ăn, tắm trắng da ở đâu tốt chỉ cho tôi ăn tí cơm rau, sao có sữa cho con được.
Đến một ngày tôi và con đều ốm đi viện, kiệt sức do không đủ dinh dưỡng, tam trang an toan cho da cũng không bước đi được nữa vì chóng mặt quay cuồng. Tôi phải gọi bố đẻ lên đón về nhưng bà không cho đi, tôi vẫn quyết định đi. Kết quả là bà chửi tôi, chửi cả bố tôi với những ngôn từ không thể chấp nhận được, còn rủa tôi và con tôi chết đi. Ngày tôi bế con đi trong nước mắt nhưng thấy mừng vô cùng, giờ hai mẹ con về nhà đẻ sống. Mang những dòng cảm tam trang an toan chat luong xúc lên đây mong mọi người cho tôi một lời khuyên giờ phải làm thế nào tiếp theo, bởi tôi quyết định sẽ không bao giờ quay về nữa.
Hoa

Ám Ảnh Có Thai với Người đã ly dị vợ

Tôi sợ sống chung với nhau thời gian càng dài, lỡ may có bầu thì không biết phải như thế nào.

Tôi quen anh qua sự giới thiệu của một người bạn. Trước khi quen tôi, anh đã có vợ và một bé gái 2 tam trang da o dau tot nhat tuổi nhưng chia tay rồi. Mẹ bé giành quyền nuôi con, không cho phép anh gặp lại con, cũng không yêu cầu anh hỗ trợ nuôi con. Lý do chia tay với vợ theo anh kể là do thời gian anh thất nghiệp (3 tháng) không làm ra tiền, chị đưa tiền cho anh với thái độ hằn học, không tôn trọng chồng và gia đình chồng. Ngày chị ra đi, không phải sau khi đã ly hôn mà là khi tam trang da o tphcm anh đi làm, chị bế con đi, dọn đồ đạc và không báo cho anh biết. Gia đình anh nói với tôi lý do hai anh chị chia tay là do không hợp nhau, chị ấy tự ý như vậy, khi chia tay cũng không hỏi qua ý kiến gia đình (Lúc cưới nhau cũng không có tình yêu, chẳng qua cả hai đều lớn tuổi nên cưới vội. Năm đó anh 30 và chị 28, hai bên gia đình đều thúc giục).
so-co-bau-voi-nguoi-dan-ong-ly-di-vo
Ảnh minh họa
Tôi quen anh khi mới chia tay một mối tình (tôi chưa có gia đình), năm nay 26 tuổi. Quen anh được vài tháng tôi quyết tam trang da o dau an toan định thuê nhà riêng sống chung với anh. Mới đầu cũng chỉ là sự thương hại khi thấy anh không ai chăm sóc, lo lắng cho anh và bản thân tôi thì đang buồn. Sau một thời gian cả hai đều nhận thấy có sự gắn kết yêu thương giữa hai đứa.
Hiện nay hai đứa cũng đã sống với nhau được một năm, tôi không nghĩ anh còn giấu bản chất con người anh với tôi. Anh hay đi nhậu với bạn (2-3 lần/tuần), hút thuốc, cũng không có tật gì xấu khác như lăng nhăng, gái gú, hay cờ bạc. Mỗi lần nhậu xỉn anh hay về nói mấy thứ linh tinh nhưng nếu tôi im lặng, nhường nhịn thì không có chuyện đến nỗi tam trang da sieu toc phải cãi nhau. 
Gia đình anh đều biết chuyện chúng tôi đang sống với nhau nhưng gia đình tôi không biết, chỉ có một vài người bạn thân của tam trang da loai nao tot tôi biết. Gia đình tôi không đồng ý cho quen anh, ba mẹ và mọi người nghĩ nếu chị vợ đã bỏ anh đi như thế thì chắc hẳn anh phải có tật gì đó nhưng tôi tìm hoài không ra. Anh cũng có nhiều lần nói đến chuyện cưới xin với tôi, cả gia đình anh cũng vậy nhưng tôi vẫn chưa muốn, chưa thích ràng buộc nhiều.
Hiện tại hai đứa đều có công việc ổn định, đủ cho cuộc sống. Tết rồi mẹ tôi nói sợ tôi khổ khi lấy anh, con chung con riêng, sợ anh có gì đó sẽ khiến tôi khổ, sợ anh quay lại với vợ cũ (hơn nửa năm nay chị dọn nhà đi chỗ khác, không cho gặp con, anh cũng không biết đang ở đâu, chỉ có mẹ anh hay gọi điện cho chị hỏi thăm bé. Anh gọi điện chị cũng không nghe máy, chị cũng không gọi về nhà nội). Tôi cũng chưa gặp chị, chỉ thấy qua hình, bé thì có gặp nhưng cách đây chừng nửa năm rồi. Sau chừng đó thời gian, rút cuộc tôi cũng không biết phải làm sao, tiếp tục quen anh hay dừng lại?
Sống chung, chuyện chăn gối là không tránh khỏi, từ xưa giờ tôi tắm trắng da có hại không chưa từng để dính bầu, luôn kỹ càng trong chuyện đó. Nhưng tôi sợ thời gian càng dài, lỡ may có bầu thì không biết phải như thế nào. Lúc đó con tôi có được thừa nhận không hay tôi phải làm gì với nó? Tôi thật sự hoang mang, mọi người hãy cho tôi lời khuyên, với tư cách là người nhìn từ bên ngoài vào. Tôi rất cảm ơn.

Cố quên người tình có vợ và hai con

Nhìn các cuộc gọi của anh tôi không nghe nhưng lòng đau như cắt, lại nghĩ không biết gì về cuộc sống của anh nên không yên lòng.

Tôi và anh quen nhau qua những đợt anh đi công tác vào Nam. Ban đầu tôi không chú ý đến anh vì thấy hai người có nhiều khác biệt. Anh chủ động tiếp cận tôi, sau khi nói chuyện tôi đã nhận ra có nhiều điểm chung và khá hợp nên nhận lời yêu anh. Tình cảm của chúng tôi cứ nhẹ nhàng phát triển. Khoảng 4 tháng sau, anh thừa nhận mình đã kết hôn hơn 10 năm và có 2 con đủ nếp lẫn tẻ. Tôi như sụp đổ, không nói nên lời, đến khi bình tâm lại chủ động nói lời chia tay. Muốn là vậy như để thực hiện được rất khó, anh níu, còn tôi cũng không nguôi nhớ và đau khổ.
dau-kho-khi-co-quen-nguoi-tinh-co-vo-va-hai-con
Ảnh minh họa
Cứ khi lý trí trỗi dậy tôi lại đòi chia tay và cắt đứt liên hệ với anh, được khoảng 2 tuần tôi lại không làm chủ được mình mà trả lời tin nhắn hay điện thoại của anh, rồi bình thường lại quan hệ. Những lúc ấy tôi lại trấn an mình cứ xem như người bạn để chia sẻ buồn vui cuộc sống thôi, chờ khi anh chuyển công hẳn không gặp lại sẽ tự xa mặt cách lòng. Chúng tôi cứ chia tay làm hòa như vậy mà kéo dài được một năm. Trong thời gian đó, tôi vừa hạnh phúc với tình yêu của anh, vừa đau khổ dằn vặt vì đã làm ảnh hưởng đến gia đình anh, thấy mình đánh mất lòng tự trọng. Lúc đầu tôi cũng mang tâm trạng sợ bị lừa tình nhưng dần dần cảm nhận được anh yêu tôi là thật lòng và tôi cũng yêu anh nhiều lắm. Anh nói xem tôi như tri kỷ, khi ở bên tôi anh cảm thấy rất bình yên và hạnh phúc. Dù đã gần 30 nhưng tôi không chấp nhận quan hệ tình dục trước hôn nhân và anh tôn trọng điều đó. Chúng tôi có nhiều cơ hội ở cùng nhau nhưng cũng chỉ dừng lại ở hôn và anh nói sẽ chờ đến khi tôi sẵn sàng đón nhận.
Tôi cũng mở lòng và chia sẻ với anh những nỗi lòng mà từ trước nay chưa từng kể cùng người khác, thậm chí cả những chuyện khó nói của gia đình, anh luôn an ủi và cho tôi rất nhiều lời khuyên. Anh cũng kể cho tôi nghe về công việc và cuộc sống hiện tại nhưng rất ít đề cập đến vợ, chỉ khi tôi hỏi anh mới nhắc đến. Anh nhiều lần nói lên ý định về tương lai của chúng tôi, anh bảo đang thu xếp và chu toàn cho vợ để chuẩn bị ly dị. Tôi nhiều lần từ chối và phân tích về sự hy sinh của người phụ nữ cho gia đình nên đôi lúc không chu toàn và mong anh có thể duy trì hạnh phúc cùng vợ con, xem tình cảm với tôi như thoáng qua rồi sẽ hết.
Anh nói vợ chồng anh không còn tình yêu và có nhiều vấn đề phát sinh chứ không đơn giản như tôi nghĩ dù anh cũng không kể rõ đó là chuyện gì. Anh nói đã 35 tuổi, đủ hiểu mình muốn gì nên tôi không cần quan tâm chuyện đó. Anh nói tôi đừng nghĩ mình là người phá hạnh phúc gia đình anh mà vốn nó đã như vậy lâu rồi. Tôi không biết có thật không hay cũng chỉ là cách nói của người ngoại tình vẫn dùng. Giờ anh đã chuyển hẳn công tác về Bắc, nói là để chuẩn bị cho bước Nam tiến sau này, tôi biết đây là cơ hội để chấm dứt mọi chuyện, hy vọng thời gian và khoảng cách sẽ làm tôi bình tâm hơn và khi anh không níu kéo tôi sẽ dễ dàng quên anh hơn.
Cả tháng qua dù anh không ngừng liên lạc nhưng tôi không trả lời mà chỉ nói nếu có duyên phận thì sau này gặp lại. Tôi thấy đau khổ quá, dù chủ động nói chia tay nhưng chạy ngoài đường lại nhớ đến anh, nhớ những kỷ niệm chúng tôi đã có, nhìn các cuộc gọi của anh tuy không nghe nhưng lòng đau như cắt, lại nghĩ không biết gì về cuộc sống của anh nên không yên lòng. Tôi không biết mình sẽ như thế nào nữa, muốn chia tay nhưng không thắng được cảm xúc của mình, suy nghĩ ích kỷ muốn anh là của tôi. Nếu ở bên anh, liệu tôi có được hạnh phúc không, sẽ đối diện thế nào với gia đình anh, gia đình tôi, có thoát khỏi cảm giác đã gây đau khổ cho người phụ nữ ấy và hai đứa trẻ không? Liệu tôi có đủ bao dung để chấp nhận những thứ đã thuộc về anh không? Tôi mâu thuẫn và bế tắc quá, mong mọi người cho tôi lời khuyên. Xin cảm ơn.
Thư
Xem thêm tam trang da o dau tot và tin tức về  tắm trắng da cho nam giới cùng với tam trang da hieu qua nhat hay nhất  tam trang da cho nam  được nhiều người qua tâm  tam trang da hieu qua 

Muốn giúp EM thoát khỏi tình đồng tính

Dạo gần đây, phong cách ăn mặc, vẻ ngoài của em ngày càng giống nam (trước đây chỉ là phong cách cá tính). Tối nào em cũng nói chuyện với một cô gái.

Gia đình tôi có ba chị em gái, tôi là con cả. Gia đình tôi là người miền Bắc, trước đây thuộc bậc trung lưu, sống có nề nếp, đạo đức, rất yêu thương nhau. Từ bé, trong lòng tôi cảm thấy rất tự hào vì điều đó. Nhưng đến 10 năm trở lại gần đây, gia đình tôi gặp nhiều sóng gió, công việc kinh doanh của ba mẹ làm ăn thất bại, bị lừa gạt, lâm vào cảnh nợ nần. Cùng lúc đó thì đứa em gái kề tôi cũng dại dột theo các bạn ăn chơi hư hỏng làm gia đình bị mang tai tiếng rất nhiều. Bố mẹ tôi cũng vì điều đó mà vô cùng đau lòng, suy sụp. Tôi thời gian đó cũng vì lòng tự tôn bản thân mà không muốn kết hôn và chia tay với bạn trai đồng hương đã yêu lâu năm, lý do là nhà chúng tôi gần nhau, mà gia đình anh lại có cách sống theo kiểu trưởng giả, vốn tôi đã không thích nay lại càng không thể phù hợp được.
muon-cuu-em-gai-khoi-nhung-moi-tinh-dong-tinh
Ảnh minh họa
Thời gian trôi qua, cha mẹ vẫn cố gắng đứng vững, một mặt động viên, định hướng cho con trẻ, một mặt cố gắng để phục hồi kinh tế gia đình. Đến hôm nay, mọi sóng gió của gia đình dần qua đi. Em gái kề tôi đã trưởng thành hơn và thay đổi rất nhiều. Em đã tốt nghiệp, có công ăn việc làm ổn định và kết hôn, sinh con. Kinh tế gia đình có thể gọi là tạm ổn, khó khăn tạm qua.
Về phần em gái út của tôi: Em là một cô bé sống tình cảm, lớn lên trong giai đoạn gia đình nhiều sóng gió nhưng em vẫn được chăm sóc, nuôi dưỡng và quan tâm đầy đủ về mặt tình cảm, giáo dục đạo đức lẫn thể chất. Em rất yêu thương và gần gũi mẹ với các chị, chỉ có một điều là từ khi còn bé em rất cá tính, cứ ước mình là con trai, thích mặc quần áo con trai. Hồi học cấp 2, đi học về em cứ luôn miệng kể về cô bạn gái học cùng lớp. Thực sự lúc đó mọi người cảm thấy lo lắng về giới tính của em nên đã làm tư tưởng rất nhiều. Lớn lên một tí, thấy em có bạn trai, rung động với những chàng trai nên cảm giác lo lắng ấy đã dần qua đi. Mấy năm gần đây, em gái tôi không quen thêm chàng trai nào, cũng có rung động với một số anh chàng nhưng không có mối quan hệ nào tiến sâu hơn.
Một tháng gần đây, tôi thấy em có những cuộc nói chuyện khuya và thời gian rất lâu nên đoán đây hẳn là đối tượng mới của em. Tôi hỏi thẳng em (vì chị em cũng hay tâm sự) nhưng em bảo mối quan hệ chưa tới đâu, khi nào thuận tiện sẽ nói. Vì gia đình tôi ở Bắc Giang, mấy chị em làm việc và học ở Hà Nội nên tôi rất quan tâm tới đối tượng của em để biết và bảo vệ em. Biết là không đúng nhưng tôi đã mày mò tìm hiểu số điện thoại người gọi và xem sơ qua tin nhắn di động. Thực sự, tôi bị choáng váng và mất ngủ suốt đêm, không thể tin vào mắt mình khi trong tin nhắn đó em tôi xưng với người bạn đó là “Anh”, đầu bên kia là một cô gái. Tìm hiểu kỹ hơn nữa thì đấy chính là cô bạn gái cùng quê mà em đã nhắc đến khi học cấp 2. Nói thêm nữa, dạo gần đây phong cách ăn mặc, vẻ ngoài của em ngày càng giống nam (trước đây chỉ là phong cách cá tính). Tối nào cũng thế, em nói chuyện rất vui vẻ với cô bé đó mà không hề biết tôi đã biết chuyện.
Suốt 2 tuần nay, tôi cố gắng trấn tĩnh, suy nghĩ rất nhiều nhưng không thể tìm được cách xử lý vấn đề. Hiện nay, gia đình chỉ có mình tôi biết chuyện này, tôi phải làm sao? Nếu bố mẹ biết chắc cũng đau khổ vì còn cái. Thực sự nghĩ tới thôi tôi đã không chịu nổi, rồi còn danh dự gia đình nữa, ông bà là người nhà quê làm sao có thể chấp nhận được chuyện động trời này. Em tôi vốn trước giờ vẫn rung động với nam giới thì tôi vẫn tin rằng có cách giải quyết. Nhưng hiện giờ, phương tiện thông tin đại chúng lại rất ủng hộ đồng giới nên tôi càng cảm thấy khó khăn vô cùng để bắt đầu câu chuyện với em. Tôi nghĩ em đã có luận điểm của mình trong trường hợp bị phát hiện nên cần phải nói chuyện thuyết phục mới dám bắt đầu câu chuyện. Tôi đang cảm thấy bế tắc và rất sốt ruột, muốn cứu em gái trước khi em lún quá sâu trên con đường này. Mong được các bạn tư vấn, chia sẻ.
Thảo
Xem thêm thông tin hay tắm trắng ở đâu an toàn tphcm và một số hình thức tắm trắng ở đâu thì an toàn cùng vớitam trang an toan ma hieu qua giới thiệu bí quyết tam trang an toan gia re

Chồng không bao giờ lắng nghe tôi nói

Điều duy nhất mà tôi thường nhận được từ anh đó là những lời chê bai, phỉ báng và lăng mạ. 

Tôi thấy ân hận vô cùng khi mình luôn nhường nhịn và không nói ra cái điều mà mình thấy bức xúc, rốt cục bao nhiêu lâu nay, sự nhàm chán và buồn tẻ trong cuộc sống gia đình vẫn lặp đi lặp lại như vậy. Mỗi cuối tuần khi nghĩ rằng chồng sẽ về thăm nhà là tôi thấy vui, rồi niềm vui ấy có khi chẳng qua nổi bữa cơm buổi tối vì cái điệp khúc chê bai của chồng lại bắt đầu vang lên khi con gái chúng tôi ngồi ăn không ngoan, hay chạy đi chạy lại. Thế là bao nhiêu lần như vậy, tôi cứ bưng bát cơm lên là cổ họng lại nghẹn đắng, nước mắt trào ra và kết quả là bữa cơm lại thành buổi tra tấn.
chong-lien-tuc-chi-trich-toi
Ảnh minh họa
Ngày hôm sau, khi tỉnh dậy, cả nhà sẽ cùng đi ăn sáng, chuyện lại xảy ra. Câu chuyện giống như bữa cơm tối, chồng bắt đầu bài ca “Tao chẳng muốn cho chúng mày đi đâu cả, chúng mày làm tao mất hứng, tao chỉ muốn bóp cổ chết hết chúng mày”, chỉ vì lý do con tôi thường hay nhõng nhẹo và làm mọi việc lề mề. Tôi chỉ nghĩ đơn giản là cả tuần đi làm về mệt mỏi nên cuối tuần làm mọi việc sẽ lề dề hơn, chả đi đâu mà vội vì đó là ngày nghỉ.

Ngày thường mình đã tất tả dậy sớm như nông dân thì ngày nghỉ sẽ tự thưởng cho mình sự chậm trễ, nhưng chồng tôi lại khác. Đi chơi xa, 10 lần đi thì cả 10 tôi bị ê chề trước đám đông xa lạ về cách hành xử thiếu lịch lãm của chồng. Tôi có thể bị chỉ trích bất cứ lúc nào, tất cả đều xuất phát từ con. Chồng tôi chỉ có một việc duy nhất là trách móc tôi không dạy được con, nuông chiều con để dẫn đến tình trạng đó. Tôi cảm thấy mình sống mà như không, cuộc sống chẳng khác gì nơi địa ngục trần gian, chưa bao giờ nhận được lời động viên, an ủi, chia sẻ khó khăn từ chồng. Điều duy nhất mà tôi thường nhận được từ anh đó là những lời chê bai, phỉ báng và lăng mạ.

Cuộc sống của tôi cứ thế trôi đi một cách ảm đạm. Tôi chỉ ước ao có một tuần nào đó gia đình không xích mích, vui vẻ, hào hứng và nhận được những lời động viên chân thành, nồng ấm từ chồng nhưng có lẽ điều đó hoàn toàn xa xỉ đối với tôi, chồng lúc nào cũng như thù địch với tôi. Tôi sống như một cái bóng vất vưởng, hàng đêm ngủ không yên giấc và lấy công việc làm niềm an ủi. Tôi thấy mình bất lực trước cuộc đời.

Tôi nghiệm ra rằng dù mình có biết điều, nhường nhịn đi chăng nữa nhưng trong lòng người chồng không cảm nhận được sự chân thành, tình cảm thì mình chả nên tiếp tục làm gì. Nếu cứ tiếp tục thì vẫn sẽ lặp lại những chuyện như “bữa cơm chan đầy nước mắt”, những lần đi chơi mà coi vợ con như quân thù. Nếu cho tôi thời gian quay trở lại, hoặc là có kiếp sau thì tôi xin nguyện kiếp này được kết thúc sớm. Có nhiều khi tôi tự hỏi rốt cục mình lấy chồng để được gì. Mong các bạn chia sẻ cùng tôi.
Xem thêm thông tin hay tắm trắng ở đâu an toàn tphcm và một số hình thức tắm trắng ở đâu thì an toàn cùng với tam trang an toan ma hieu qua giới thiệu bí quyết tam trang an toan gia re

Cô Hàng Xóm Cướp Chồng Tôi !

Từ khi tôi biết chuyện, cô ta không hề cảm thấy xấu hổ mà còn vênh mặt lên với tôi. Tôi rất coi thường nên không thèm để ý. 

Tôi 36 tuổi, là giảng viên đại học, kinh tế độc lập, công việc ổn định và có vị trí trong xã hội. Chồng hơn tôi 2 tuổi, là sĩ quan quân đội. Chúng tôi có một con trai 10 tuổi, ngoan ngoãn, học giỏi. Trong cuộc sống tôi rất biết cách cư xử nên luôn được mọi người yêu mến. Gia đình chồng cũng rất yêu quý tôi và chưa chê trách tôi bất cứ điều gì. Cuộc sống của tôi có thể nói là niềm ao ước của nhiều người. Chúng tôi đôi khi cũng xảy ra mâu thuẫn, áp lực công việc khiến tôi mệt mỏi nhưng mọi chuyện đều qua đi và chúng tôi vẫn sống khá bình yên, hạnh phúc.
co-hang-xom-san-sang-bo-gia-dinh-de-den-voi-chong-toi
Ảnh minh họa
Chuyện bắt đầu xảy ra với gia đình tôi cách đây một năm, khi có một gia đình chuyển đến khu phố nhà tôi. Cô vợ là giáo viên tiểu học, dạy tại trường con trai tôi. Tôi cũng không biết từ khi nào mà chồng và cô ta có tình ý, đã cặp bồ với nhau. Cô ta trẻ trung và quyến rũ hơn tôi. Chồng tôi đi làm xa nhà, mỗi tháng chỉ về được một lần nên tôi cũng không kiểm soát được. Khi biết chuyện, tôi đã đau khổ tột cùng, không muốn tiếp tục cuộc sống chung với chồng nữa bởi tôi là người rất tự trọng.
Đối với chồng, tôi có thể chấp nhận bất cứ chuyện gì ngoài chuyện ngoại tình. Tôi cũng không làm ầm ĩ mà chỉ nói chuyện với nhà chồng. Tôi viết đơn ly hôn nhưng chồng không ký, chỉ nói là chưa có chuyện gì với cô ta cả. Từ khi tôi biết chuyện, cô ta không hề cảm thấy xấu hổ mà còn vênh mặt lên với tôi, loại người này tôi rất tắm trắng da có hại không coi thường nên không thèm để ý. Gia đình nhà chồng luôn động viên, an ủi và nói tôi hãy tha thứ cho chồng, bởi đây là lần đầu anh ngoại tình. Chồng tôi cũng quan tâm, lo lắng cho gia đình hơn nên dần dần tôi nguôi ngoai và chấp nhận tha thứ cho anh chỉ một lần duy nhất.

Sau thời gian này anh đi công tác và trở về cách đây vài tháng. Tôi nghĩ chuyện của gia đình mình đã ổn nhưng không ngờ tình cờ vào xem điện thoại chồng thấy anh vẫn còn liên lạc với cô ta, vẫn những lời lẽ của những người đang yêu. Tôi căm hận họ vô cùng, chưa bao giờ có ý định níu kéo chồng nếu anh muốn ra đi, vậy tại sao anh phải lừa dối tôi? Vì không giữ được bình tĩnh, tôi có nhắn tin cho cô ta nói là muốn chồng tôi thì cứ nói với tôi, tại sao lại phải lén lút, vụng trộm như vậy . Vì cô ta ở gần nhà tôi, biết rõ gia đình tôi mà dám làm những việc như vậy nên tôi nói cô ta là người vô liêm sỉ. Sau đó cô ta nhắn chửi tôi với những lời lẽ vô cùng tục tĩu. Tôi chưa bao giờ bị ai đối xử như vậy. Tôi cũng không ngờ một giáo viên như cô ta mà lại nói năng vô văn hóa như thế.

Qua tin nhắn cô ta gửi cho chồng tôi, tôi được biết cô ta rất yêu anh, sẵn sàng từ bỏ gia đình để đến với anh. Nhưng nhờ những tin nhắn, tôi càng hiểu con người cô ta và càng coi thường cô ta hơn. Bây giờ chỉ cần một lá đơn của tôi gửi đến trường cô ta và cơ quan chồng tôi là họ sẽ mất tất cả nhưng tôi chẳng thèm làm. Tôi muốn họ tự suy nghĩ về hành động của mình. Bản thân tôi cũng chẳng muốn dính dáng đến những con người đó nữa. Tôi quyết định sẽ đơn phương ly hông vì chẳng còn chút niềm tin nào nữa.

Ngay sau đó, nhà chồng tôi họp gia đình, trước cả gia đình chồng xin lỗi và hứa sẽ chấm dứt mọi chuyện với cô bồ kia. Mọi người trong gia đình tôi động viên và khuyên rất nhiều, nói tôi hãy vì con mà cho anh thêm một cơ hội nữa, nếu sau này anh vẫn tái phạm thì tùy tôi quyết định. Tôi biết chồng cũng không muốn từ bỏ gia đình nhưng thấy chán nản vô cùng. Tôi thuộc tuýp phụ nữ sống vì gia đình, luôn đề cao vấn đề đạo đức và nhân cách trong cuộc sống và công việc. Tôi chẳng biết nếu tha thứ cho chồng liệu có thể tiếp tục cuộc sống bình thường được không và liệu họ có thực sự chấm dứt không. Nếu chồng lại phản bội tôi thêm lần nữa, chắc tôi kiệt sức mất.

Từ khi gia đình xảy ra chuyện, tôi chưa lúc nào cảm thấy thanh thản, thậm chí cả những lúc đang giảng bài cho sinh viên tôi cũng không kiểm soát được cảm xúc của mình. Tôi rất muốn giải thoát khỏi cuộc sống bế tắc này. Tôi rất đau khổ vì có đủ điều kiện về kinh tế để có thể nuôi con một mình nhưng lại không thể cho con một gia đình trọn vẹn. Hơn nữa, gia đình tôi sống rất nền nếp, gia giáo, luôn lo lắng cho chúng tôi về mọi mặt, nếu bây giờ ly hôn chắc bố mẹ tôi không thể chịu đựng nổi. Tôi thực sự rất bế tắc, không biết phải làm như thế nào. Rất mong nhận được chia sẻ và những lời khuyên của mọi người để có thể thoát ra khỏi hoàn cảnh này. Tôi xin chân thành cảm ơn.
Hạnh
Xem thêm thông tin hay tắm trắng ở đâu an toàn tphcm và một số hình thức tắm trắng ở đâu thì an toàn cùng vớitam trang an toan ma hieu qua giới thiệu bí quyết tam trang an toan gia re

Anh Muốn LY Dị Vợ Sống Với Tôi

Giờ anh đang muốn đưa đơn ly hôn, chuyển nhượng toàn bộ tài sản của mình cho chị, nói rằng sẽ yêu tôi nhưng trắng tay.

Yêu là gì? Liệu nó mạnh mẽ đến đâu để khiến một cô gái trẻ có thể từ bỏ cuộc sống và tương lai của mình để yêu chồng người khác, tắm trắng an toàn hiệu quả ở đâu để một người đàn ông chấp nhận bỏ vợ con và cả tài khoản ngân hàng của mình để cưới một đứa trẻ kém anh ta 15 tuổi? Lúc viết những dòng này, tôi thấy rất mông lung. Tôi quen anh từ trước khi thoát mác trẻ vị thành niên cơ, bản thân cũng yêu anh ấy rất lâu rồi. Một người có học vấn cao, vui tính và tốt bụng như vậy, đã mê hoặc tôi chỉ qua những tin nhắn vô cùng nghiêm túc.
anh-muon-tu-bo-vo-con-de-cong-khai-tinh-yeu-voi-toi
Ảnh minh họa
Ngay từ đầu, tôi đã biết anh có vợ và con nhỏ. Anh nói vợ rất tốt, rất giỏi, xinh đẹp và tuyệt vời. Con anh đáng yêu, mong manh và nhỏ bé, anh yêu nhóc. Thế nhưng anh không nói anh yêu vợ, vì vậy cho tôi một tia hy vọng. Có thể nghĩ anh ấy cố tình, thấy tôi trẻ, dễ lừa, nhưng không, anh ấy yêu tôi và khi nhận ra đã yêu tôi thì anh cầu xin tôi đừng yêu anh, hãy thật ác độc và quay lưng bước đi. Làm sao tôi có thể hành động như thế?

Tôi không hoàn toàn tin anh, vì vậy tôi tìm đọc về những người đi trước nhưng không thể phủ nhận mình yêu anh đến nhường nào. Là một người không quá ngu ngốc nhưng tôi vẫn phải công nhận tình cảm của mình. Rồi chúng em yêu nhau trong bí mật. Tôi cho anh 5 năm, nghĩ kỹ về tình yêu và những điều anh có thể dành cho tôi. Anh cho em 5 năm để trưởng thành và khẳng định tình yêu của tôi với anh không phải là một phút say nắng. Sau sinh nhật 18 tuổi, không còn gì phải giấu.
Tại sao anh có vợ mà vẫn yêu tôi? Vì khi đấy anh vừa mới chia tay bạn gái - người làm anh đau khổ nhiều năm. Mẹ tìm cho anh một người vợ dung hạnh tài giỏi, anh liền cưới cô ấy, không có tình yêu. Tôi thương con anh, hai đứa dễ thương như em trai của tôi vậy. Nhưng nghĩ tới chúng, tôi lại thấy có lỗi vô cùng. Chúng đâu biết khi bố ra ngoài là nằm trên giường của một người con gái khác. Vợ anh đâu biết, khi chị đi làm, tôi mới là người đi chơi, mua sắm, trông con cho chị, ở bên anh ấy. Tôi nghĩ nếu như chị quan tâm hơn tới gia đình, ở nhà nhiều hơn, thì tôi còn có cơ hội sao?
Giờ anh đang muốn đưa đơn ly hôn, chuyển nhượng toàn bộ tài sản của mình cho chị, nói rằng sẽ yêu tôi nhưng trắng tay. tam trang an toan cho da Tôi vui lắm nhưng nhìn con anh ngày ngày lớn lên, càng đáng yêu, nhìn vợ anh không biết gì, vẫn đi làm vui vẻ, tam trang an toan khong bat nang liệu tôi có phải người xấu không? Tôi từng nói với anh sẽ chấp nhận chỉ làm tình nhân cả đời, sinh con bí mật cũng được nhưng anh không đồng ý, anh muốn tôi làm cô dâu của anh.
Tôi phải làm sao đây? Bản thân không thể rời xa anh ấy nữa rồi? Nhưng tôi cũng không muốn tổn thương vợ con anh. Dư luận và gia đình ngăn cản không là gì cả, chính em mới là vấn đề. Anh ấy chọn tình yêu, còn tôi nên chọn gì?
                                                                                                                                                         Lan
Xem thêm thông tin hay tắm trắng ở đâu an toàn tphcm và một số hình thức tắm trắng ở đâu thì an toàn cùng với tam trang an toan ma hieu qua giới thiệu bí quyết tam trang an toan gia re