Thứ Hai, 26 tháng 10, 2015

Chồng không bao giờ lắng nghe tôi nói

Điều duy nhất mà tôi thường nhận được từ anh đó là những lời chê bai, phỉ báng và lăng mạ. 

Tôi thấy ân hận vô cùng khi mình luôn nhường nhịn và không nói ra cái điều mà mình thấy bức xúc, rốt cục bao nhiêu lâu nay, sự nhàm chán và buồn tẻ trong cuộc sống gia đình vẫn lặp đi lặp lại như vậy. Mỗi cuối tuần khi nghĩ rằng chồng sẽ về thăm nhà là tôi thấy vui, rồi niềm vui ấy có khi chẳng qua nổi bữa cơm buổi tối vì cái điệp khúc chê bai của chồng lại bắt đầu vang lên khi con gái chúng tôi ngồi ăn không ngoan, hay chạy đi chạy lại. Thế là bao nhiêu lần như vậy, tôi cứ bưng bát cơm lên là cổ họng lại nghẹn đắng, nước mắt trào ra và kết quả là bữa cơm lại thành buổi tra tấn.
chong-lien-tuc-chi-trich-toi
Ảnh minh họa
Ngày hôm sau, khi tỉnh dậy, cả nhà sẽ cùng đi ăn sáng, chuyện lại xảy ra. Câu chuyện giống như bữa cơm tối, chồng bắt đầu bài ca “Tao chẳng muốn cho chúng mày đi đâu cả, chúng mày làm tao mất hứng, tao chỉ muốn bóp cổ chết hết chúng mày”, chỉ vì lý do con tôi thường hay nhõng nhẹo và làm mọi việc lề mề. Tôi chỉ nghĩ đơn giản là cả tuần đi làm về mệt mỏi nên cuối tuần làm mọi việc sẽ lề dề hơn, chả đi đâu mà vội vì đó là ngày nghỉ.

Ngày thường mình đã tất tả dậy sớm như nông dân thì ngày nghỉ sẽ tự thưởng cho mình sự chậm trễ, nhưng chồng tôi lại khác. Đi chơi xa, 10 lần đi thì cả 10 tôi bị ê chề trước đám đông xa lạ về cách hành xử thiếu lịch lãm của chồng. Tôi có thể bị chỉ trích bất cứ lúc nào, tất cả đều xuất phát từ con. Chồng tôi chỉ có một việc duy nhất là trách móc tôi không dạy được con, nuông chiều con để dẫn đến tình trạng đó. Tôi cảm thấy mình sống mà như không, cuộc sống chẳng khác gì nơi địa ngục trần gian, chưa bao giờ nhận được lời động viên, an ủi, chia sẻ khó khăn từ chồng. Điều duy nhất mà tôi thường nhận được từ anh đó là những lời chê bai, phỉ báng và lăng mạ.

Cuộc sống của tôi cứ thế trôi đi một cách ảm đạm. Tôi chỉ ước ao có một tuần nào đó gia đình không xích mích, vui vẻ, hào hứng và nhận được những lời động viên chân thành, nồng ấm từ chồng nhưng có lẽ điều đó hoàn toàn xa xỉ đối với tôi, chồng lúc nào cũng như thù địch với tôi. Tôi sống như một cái bóng vất vưởng, hàng đêm ngủ không yên giấc và lấy công việc làm niềm an ủi. Tôi thấy mình bất lực trước cuộc đời.

Tôi nghiệm ra rằng dù mình có biết điều, nhường nhịn đi chăng nữa nhưng trong lòng người chồng không cảm nhận được sự chân thành, tình cảm thì mình chả nên tiếp tục làm gì. Nếu cứ tiếp tục thì vẫn sẽ lặp lại những chuyện như “bữa cơm chan đầy nước mắt”, những lần đi chơi mà coi vợ con như quân thù. Nếu cho tôi thời gian quay trở lại, hoặc là có kiếp sau thì tôi xin nguyện kiếp này được kết thúc sớm. Có nhiều khi tôi tự hỏi rốt cục mình lấy chồng để được gì. Mong các bạn chia sẻ cùng tôi.
Xem thêm thông tin hay tắm trắng ở đâu an toàn tphcm và một số hình thức tắm trắng ở đâu thì an toàn cùng với tam trang an toan ma hieu qua giới thiệu bí quyết tam trang an toan gia re

0 nhận xét:

Đăng nhận xét